16
Tối hôm đó, Hoàng hậu vì tức giận mà thổ huyết.
Cả Liên gia chúng ta đều bị kết tội, toàn bộ bị giam vào Thiên lao.
Thiên lao bẩn thỉu, ẩm ướt, trên tường chồng chất những vết m.á. u đã khô, mới cũ đan xen.
Chúng ta bị giam ba ngày liên tiếp, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Đến đêm ngày thứ ba, không thấy ngục tốt mang cơm, nhưng từ trong cung lại truyền đến tiếng binh mã giao chiến, kèm theo mùi khói dày đặc tràn qua cửa sổ.
Liên Tri Tình từ lúc vào đây đã thần sắc rối loạn, u ám ủ rũ.
Nàng vốn mơ mộng sẽ gây chấn động cả bữa tiệc, nhưng không ngờ đổi lại là cơn thịnh nộ của Thiên tử.
Giờ đây, nàng ôm lấy chân Hứa di nương, giọng nói run rẩy, một lần nữa hỏi lại câu hỏi đã lặp đi lặp lại nhiều lần:
"Mẫu thân, chẳng phải người nói bài tiểu khúc này một khi được cất lên sẽ giúp con nghịch thiên cải mệnh sao?"
Hứa di nương hừ một tiếng, gương mặt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn:
"Chẳng qua là do ngươi hát không hay, chọc giận quý nhân mà thôi!"
Trong đáy mắt nàng thoáng qua tia nham hiểm, giọng nói lạnh lẽo:
"Lại nói, cả nhà rơi vào tội danh, chẳng phải cũng là nghịch thiên cải mệnh hay sao?"
Hướng Vãn không nhịn được nữa, liếc nhìn Liên Tri Tình, nói:
"Ngươi còn không nhìn ra sao? Hứa di nương đã lợi dụng ngươi để hãm hại cả Liên gia chúng ta."
Liên Tri Tình nghe vậy, thần sắc chấn động:
"Ngươi nói bậy, bà ấy là mẫu thân ta, sao có thể hại ta?"
Hứa di nương lại bật cười lớn khi thấy ngoài kia pháo hoa bùng nổ, vui sướng nói:
"Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, tối nay các ngươi đều phải c.h.ế. t ở đây, ta sẽ đưa nhi nữ ta rời đi."Đợi ta lấy được mười ngàn lượng hoàng kim mà quý nhân ban thưởng, cuộc đời ta từ đây an nhàn, không còn lo nghĩ.
"Liên Tri Tình nghe vậy, mừng rỡ lao tới:"Mẫu thân, mau đưa con đi, con không muốn ở lại chốn quỷ quái này nữa!
"Hứa di nương lạnh lùng đẩy mạnh nàng ra:"Đồ nha đầu hèn mọn, cút xa ta ra, đừng đụng vào người ta.
"Nàng vươn tay đỡ lấy Hướng Vãn, nói:"Đây mới là nhi nữ ruột của ta.
"Hướng Vãn trong ánh mắt tràn đầy sự không thể tin, quay đầu nhìn về phía ta. Hứa di nương khuôn mặt đầy vẻ đắc ý, giọng nói lạnh lẽo vang lên:"Tạ Ý Linh, ngươi không ngờ phải không? Đứa nhi nữ mà ngươi chăm sóc bao năm nay mới là của ta, còn đứa vô dụng mà ta nuôi mới chính là nhi nữ của ngươi.
"Liên Tri Tình cuối cùng cũng hiểu ra, hoảng loạn lắc đầu, bò qua ôm lấy chân của Hứa Vãn Anh:"Mẫu thân, người nhận nhầm rồi.
"Con mới là nhi nữ của người."
Nhưng lại bị một cước đạp ngã xuống đất.
"Ngươi làm sao có thể là nhi nữ của ta?"Ngươi là thứ phế vật ta dốc lòng nuôi dạy ra, là món đại lễ ta dành cho Tạ Ý Linh!
"Hướng Vãn cũng bắt đầu hoảng loạn, trong đôi mắt dâng lên hơi nước, nàng nói:"Ta không tin.
"Nàng ôm chặt lấy eo ta, nói:"Đây mới là mẫu thân của ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!