01
Ta trọng sinh vào ngày vừa hạ sinh.
Ngoài song cửa, mưa thu tí tách nhỏ giọt.
Trong phòng sinh, mùi m.á. u tanh ngập tràn, ẩm ướt, mãi chẳng tan đi.
Đại nha hoàn Thu Ngâm cẩn thận vén góc chăn cho ta, rồi nhẹ nhàng ôm lấy đệm bẩn ra ngoài.
Bên cạnh, trên giường nhỏ, là nhi nữ của ta, Liên Tri Tình.
Con bé nhỏ xíu, được quấn trong tã lót, đôi mắt còn chưa mở.
Khuôn mặt đỏ au, tóc lưa thưa, ngũ quan co rúm lại.
Nói thực, thật chẳng dễ nhìn chút nào.
Nhưng kiếp trước, ta chỉ cảm thấy nàng ngoan ngoãn, khiến lòng ta mềm mại vô ngần, hận không thể lúc nào cũng nâng niu nàng trong lòng bàn tay.
Ngay cả ánh trăng trên trời cao, ta cũng muốn hái xuống cho nàng.
Sau này, nàng dần lớn lên.
Ta lo sợ mình sẽ trở thành một mẫu thân không tốt, thường hỏi han các phu nhân khác cách dạy dỗ nhi nữ.
Ta dạy nàng biết đại nghĩa, phân biệt thiện ác, rõ ràng phải trái.
Ta dạy nàng cầm kỳ thi họa, thơ văn ca phú, khiến khí chất rạng ngời.
Cũng dạy nàng tính toán việc nhà, quản lý nội vụ, đoan trang, độc lập.
Ta từng vẽ ra vô số kết cục cho nàng, nhưng luôn cảm thấy chưa trọn vẹn, bèn để nàng tự mình lựa chọn tương lai.
Dẫu vậy, ta chưa bao giờ gò ép nàng.
Ta không ép buộc nàng phải luyện cầm đến mức tinh thông, cờ phải chơi đến tuyệt kỹ, lễ nghi phải đạt đến hoàn hảo.
Tri Tình thích đọc sách, ta liền nhờ phu quân đích thân cầu xin lão thái phó đã từ quan về dạy học cho nàng.
Nàng không thích đàn cầm, ta liền cất đàn đi, không ép nàng học nữa.
Ta cứ ngỡ rằng, dù chưa đạt đến mức tốt nhất, cũng xem như đã tận tâm tận lực của một người làm mẫu thân.
Nhưng di nương Hứa thị, người sinh cùng ngày với ta, lại không như vậy.
Sau khi chuyện tráo đổi nhi nữ bị vạch trần, nàng bị phu quân chán ghét, liền đem mọi oán khí trút hết lên người Liên Hướng Vãn.
Nàng coi nhi nữ của mình như công cụ để tranh sủng.
Từ khi Hướng Vãn còn nhỏ, nàng đã thường xuyên bày trò khiến con bé bị cảm lạnh, tiêu chảy, nôn mửa.
Lấy đó làm cớ, nàng cầu phu quân đến viện của mình thăm nom.
Khi Hướng Vãn lớn thêm chút nữa, Hứa di nương không cho con bé ăn cơm tối.
Hai bữa còn lại cũng không cho ăn cơm gạo, chỉ cho ăn rau dưa để giữ dáng người mảnh mai.
Trong khi Tri Tình thỏa thích thưởng thức những món ta tự tay nấu, Hướng Vãn luôn hướng ánh mắt thèm thuồng, ngưỡng mộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!