Chương 34: (Vô Đề)

Hàn Tử Dịch liếc nhìn cậu, nói với vẻ bất biến: "Em đi đánh răng rửa mặt nhanh đi, anh đi hâm cháo cho nóng."

Thẩm Yến Trầm cảm thấy bản thân hơi chột dạ, nghe thấy từ này không hiểu sao mặt lại đỏ lên, cậu ậm ờ gật đầu vài tiếng rồi mới đi rửa mặt.

Hàn Tử Dịch nhìn bóng lưng của cậu, khoé miệng cong lên.

Khi Thẩm Yến Trầm xuất hiện trên bàn ăn, Hàn Tử Dịch đã dọn xong cháo và tiểu long bao nóng hổi rồi, anh đang ngồi chờ cậu.

Cảnh tượng rất bình thường nhưng bởi tâm trạng và quan hệ khác nhau nên cậu cảm thấy mọi thứ trước mặt đều rất ấm áp.

Hàn Tử Dịch nhìn gương mặt ửng đỏ của Thẩm Yến Trầm, anh hỏi: "Em không sao chứ?"

Thẩm Yến Trầm theo ánh mắt của anh đã hiểu anh đang chỉ gì, vội vàng lắc đầu nói không có gì.

Lần này cậu đỏ mặt cũng không phải vì nóng cũng không phải vì nhớ đến những hình ảnh liên quan đến màu sắc, hoàn toàn vì khi rửa mặt cậu dùng nước lạnh.

Cậu muốn bản thân tỉnh táo miễn bị cảnh trong mơ ảnh hưởng đến.

Hàn Tử Dịch thu hồi tầm mắt lại, đẩy tiểu long bao đến trước mặt Thẩm Yến Trầm: "Mau ăn nào, lát nữa lạnh ngắt khỏi ăn luôn đó."

Thẩm Yến Trầm ngước mắt nhìn rồi yên lặng gắp bánh bao ăn.

Tiểu long bao là của quán mà cậu hay ăn, mùi vị tất nhiên không chê được.

Thẩm Yến Trầm ăn trong im lặng nhưng lại thỉnh thoảng nhìn Hàn Tử Dịch.

Vừa ăn vừa nhìn, bất giác thất thần, Thẩm Yến Trầm cảm thấy dáng vẻ khi ăn của Hàn Tử Dịch vô cùng đẹp trai, bàn tay thon dài khi cầm đũa, đôi môi hé mở khi húp cháo, đầu lưỡi hơi lộ, đôi môi vừa ấm vừa mềm rất hợp hôn…

Hôn?!

Thẩm Yến Trầm phản ứng đến bản thân đang suy nghĩ gì, miếng cháo nghẹt trong cổ, sau đó tiếng ho long trời lở đất vang lên.

Cậu nghiêng cúi đầu xuống bàn ho sặc sụa, mũi ngứa vô cùng, không cần nghĩ cũng biết có hạt gạo chạy lên mũi.

Cảm giác vừa ngứa vừa rát khó tả vô cùng.

Hàn Tử Dịch thấy vậy vội vàng đưa giấy ăn qua cho cậu, Thẩm Yến Trầm bụm mũi chạy đến phòng rửa mặt.

Đến khi Thẩm Yến Trầm xử lý rồi rửa mặt thì cậu nhìn thấy Hàn Tử Dịch đứng ở cửa qua tấm gương.

Trong khoảnh khắc, cậu cảm thấy mũi mình lại bắt đầu ngứa.

May mà lần này nằm trong phạm vi khống chế.

Thẩm Yến Trầm hít hít mũi lại ho hai tiếng, bốn mắt nhìn nhau với Hàn Tử Dịch trong gương, cậu khá bình tĩnh lên tiếng: "Vừa rồi bị sặc." Về phần nguyên nhân, có đánh chết cậu cũng không nói.

Rèm mi Hàn Tử Dịch khẽ run, anh cười nói: "Không sao là được."

Hai người ngồi vào bàn ăn lần nữa, Hàn Tử Dịch đặt hai tay lên bàn chống cằm nhìn Thẩm Yến Trầm mất tự nhiên, anh thong dong nói: "Anh ở đây, nếu muốn nhìn cứ nhìn thoải mái."

Thẩm Yến Trầm: "…"

Mặt cậu lại không khống chế được mà nóng lên.

Hàn Tử Dịch lại ung dung nói tiếp: "Nhìn bạn trai của mình lại không phạm pháp, có gì mà ngại chứ."

Thẩm Yến Trầm chớp chớp mắt, bạn trai!

Cậu cắn môi hỏi: "Anh thật sự định hẹn hò với em sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!