Chương 742: (Vô Đề)

"Đinh linh linh..."

"Ổn ào vậy? Ai lại đặt báo thức giờ này?"

Bạn cùng phòng Trương Hâm quỷ dị quay đầu: "Cậu không biết sao? Hôm nay hội quán giảng sử, chủ đề là "Hoàng đế không ngai của Đại Nhạn: An Châu Vương quật khởi" đó!"

Bách Khâm từ trên giường nhảy dựng, kêu lên: "A a a! Sao không ai nói cho tôi biết?!"

Trương Hâm không nói gì: "Ai biết cậu không quan tâm đến thần tượng mình như vậy, nhanh lên, còn sáu tiếng nữa, chúng ta phải nhanh đi chiếm chỗ, nếu không cũng chỉ có thể xem phát sóng trực tiếp, không thể xem tại hiện trường."

Nếu là nhân vật lịch sử khác thì không cần phải dậy sớm như vậy.

Nhưng hôm nay chủ đề là An Châu Vương Dung Chiêu, chỉ cần liên quan đến Dung Chiêu, toàn thế giới năm đại lục, hội quán nào cũng đều chật ních.

Bách Khâm mặc quần áo vào, vọt tới phòng vệ sinh nhanh chóng rửa mặt, sau đó xách túi, mang theo thẻ và chứng minh thư đi theo bọn Trương Hâm ra ngoài đến hội quán.

Còn sáu tiếng nữa, nhưng bên ngoài hội quán đã xếp thành hàng dài.

Còn có người máy cầm loa hô to...

"Mọi người đừng xếp hàng nữa, đã đủ người rồi, hội quán chứa không nổi, về nhà xem phát sóng trực tiếp đi!"

Đám người Bách Khâm thất vọng.

Bạn cùng phòng thở dài: "Chúng ta vẫn tới muộn rồi, người giảng sử là ai còn chưa biết mà đã có nhiều người như vậy, quả nhiên không hổ là An Châu Vương!"

Bách Khâm không chịu đỉi, kiên trì: "Còn tận sáu tiếng, thế nào cũng có người không chờ nổi, tôi phải chờ ở đây."

Bạn cùng phòng bất đắc dĩ: "Xem phát sóng trực tiếp cũng vậy mà."

Nhưng Bách Khâm không nghe.

Làm sao có thể giống nhau?

Lúc xem trực tiếp, nếu như người giảng sử nói không đúng, hắn sẽ Vì vậy bạn cùng phòng rời đi, Bách Khâm vẫn ở lại.

Trương Hâm cũng ở lại.

Hai người mua chút bánh ngọt và bánh bao ăn, ngồi xổm ở bên cạnh chờ, người ôm túi ngồi ăn như bọn họ cũng không ít.

Da vàng, đen, trắng, tất cả đều có.

Tất cả đều nói lưu loát tiếng Quan thoại, cách ăn mặc cũng không có gì khác biệt.

Bách Khâm nhìn một lúc, thu hồi tầm mắt.

Các tộc người sinh hoạt cùng một chỗ ở thế giới có năm đại lục này rất bình thường, không có gì đáng kinh ngạc.

Sáu tiếng rất dài, rốt cục vẫn có vài người chịu không nổi rời đi.

Bách Khâm và Trương Hâm bắt được cơ hội, lúc sát giờ cuối cùng vào được hội quán, ngồi ở phía sau cùng, vị trí không tốt lắm, nhưng hai người coi như hài lòng.

Ít nhất cũng vào được.

Lúc mở màn, máy quay phim được dựng lên, bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Hai người cũng lấy điện thoại di động mở phát sóng trực tiếp ra, thuận tiện xem bình luận trên đó, cùng với hình ảnh rõ nét của người giảng sử.

Rất nhanh, người giảng sử đi vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!