Chương 8: (Vô Đề)

Từ sau cái lần Hề Hoài tỏ ý muốn nhìn Trì Mục Dao, những yêu sách kì quái hắn đưa ra mỗi ngày một nhiều hơn.

Ví dụ như:

Nằm không thoải mái, phải đòi Trì Mục Dao giúp hắn xoa bóp chân.

Tóc của hắn rất cứng, nên đòi xem tóc Trì Mục Dao có cứng giống vậy không?

Than thở nóng quá, đòi Trì Mục Dao nới lỏng quần áo.

Trì Mục Dao riết chẳng buồn để ý.

Cứ như vậy lại trôi qua mấy tháng.

Có một lần sau khi kết thúc tu luyện, Trì Mục Dao đang giúp Hề Hoài vệ sinh thì nghe hắn dò hỏi: "Vì sao cách ngươi tu luyện so với cách mà ta biết không có giống nhau vậy?"

Trì Mục Dao hỏi lại: "Không phải ngươi không biết nhiều về tâm pháp của Hợp Hoan Tông sao?"

Hề Hoài nhận ra được Trì Mục Dao lại sắp ngồi xuống đả toạ.

Vội nói: "Ta có một người bạn cùng tu luyện với một nữ đệ tử Hợp Hoan Tông.

Sau lưng với trên cánh tay hắn ta đều thấy có vết trầy, vì sao ta lại không có?"

"Bởi vì ngươi nằm ngửa chứ sao, ta vịn không được."

"Nhưng ngay cổ hắn cũng luôn có vết đỏ, sao ta cũng không có?"

"Nếu ngươi thích tới vậy, đưa cổ ta véo cho mấy cái là được."

Rõ ràng ý hắn không phải như vậy.

Hề Hoài có chút quạu quọ, rốt cuộc xổ huỵch toẹt ra luôn: "Lúc tu luyện bộ ngươi không thể hôn ta một chút, hoặc là vuốt ve những chỗ khác sao?"

Yêu cầu này rõ ràng không phải điều Trì Mục Dao nghĩ tới, anh tiếp tục trả lời: "Ta không dám hôn ngươi, sợ bị ngươi cắn trúng lưỡi."

Hề Hoài nghe xong im lặng một hồi, nghi hoặc hỏi: "Tại sao hôn ta lại sợ bị cắn trúng lưỡi? Ngươi còn tính đá lưỡi luôn hả?"

Trì Mục Dao bị vặn lại tới á khẩu.

Đúng là ngu ngơ quá rồi! Rõ ràng cái gì cũng chưa hiểu, hiểu được "thân" trong thân thiết, nhưng lại không biết thế nào là "nồng nhiệt".

Trì Mục Dao ơi là Trì Mục Dao! Ngươi còn chút tôn nghiêm người lớn nào không? Mặt mũi cũng coi như vứt đi luôn rồi, lại còn định làm này làm kia với trẻ con sao?

"Ta không thể vấy bẩn ngươi." Trì Mục Dao nắm chặt tay, kiên định nói.

"Cái gì??" Hề Hoài thực sự không hiểu nổi, nghĩ kiểu gì cũng không ra được kiểu này.

"Là ta tự cho phép ngươi làm…"

"Không được! Ta không làm mấy chuyện kiểu vậy với ngươi được! Làm vậy thì ta với cái tên súc sinh kia khác gì nhau?"

"…" Hề Hoài vẫn ù ù cạc cạc không hiểu nổi rốt cuộc Trì Mục Dao nghĩ gì trong đầu.

Bọn họ cứ nói chuyện một hồi là câu chuyện lại trở nên sai sai.

Trì Mục Dao ngồi khoanh chân trên mặt đất, nhưng không tiến vào trạng thái đả toạ mà cứ ngồi đó tự kiểm điểm bản thân.

Hề Hoài lại đánh tiếng: "Đằng nào chả phải tu luyện, sao không chọn cách nào sung sướng một chút đi? Kỹ thuật tu luyện của ngươi quá kém, không có lấy một chút thú vị nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!