Chương 44: Mua Mua Mua!

Hề Hoài mua sắm rất nhiều đồ, đều là mua cho Trì Mục Dao.

Trì Mục Dao không thể từ chối, từ chối chính là từ chối báo ân của Hề Hoài.

Đặt phi hành pháp khí cho Trì Mục Dao xong bọn họ còn đi chọn phòng ngự pháp khí, rồi công kích pháp khí, cuối cùng mua thêm một cái Thiên Bảo Linh đắt đỏ.

Thiên Bảo Linh là một dạng xa xỉ phẩm của Tu Chân Giới, giá đắt hơn Bách Vật Cẩm cả trăm lần, lại không có sẵn.

Thiên Bảo Linh yêu cầu đặt trước vì thời gian luyện chế rất lâu.

Chiếc Thiên Bảo Linh này vốn là của một tu giả khác đặt trước đã một năm, vừa mới làm xong chủ nhân còn chưa kịp tới lấy đã bị Hề Hoài hớt tay trên.

Đầu tiên Hề Hoài hỏi cái này ai đặt, sau đó hắn gửi cho tông chủ tông môn kia một đạo truyền âm phù.

Chẳng biết nói gì trong đó mà đối phương tự nhiên vui vẻ nhường lại cái Thiên Bảo Linh này.

Có lẽ nếu kết bạn được với thiếu tông chủ Khanh Trạch Tông, vị tu giả kia cũng không thiệt thòi mấy.

Vốn dĩ Hề Hoài định đặt làm một cái Vạn Bảo Linh cơ, nhưng Trì Mục Dao không chịu.

Trì Mục Dao nói chuyện rất có lý: "Tạm thời không bàn tới chuyện thời gian luyện chế Vạn Bảo Linh mất tận hai năm, nhưng mà ta cũng đâu có nhiều đồ để cất tới vậy.

Người khác nhìn ta đeo chuông cứ tưởng ta giàu có lắm, ai ngờ nhìn vào bên trong chuông toàn là chăn gối, bút sách các thứ không phải sẽ thất vọng lắm sao?"

"Ngươi ám chỉ ta nên mua thêm để cho đầy hả?"

Trì Mục Dao lập tức luống cuống: "Ta không có ý đó."

Trở lại động phủ, Trì Mục Dao đắp chăn chuẩn bị ngủ trưa, còn Hề Hoài vẫn ngồi trước bàn đá nghiêm túc lấy đồ vật bên trong Vạn Bảo Linh của mình ra kiểm kê.

Trì Mục Dao thấy Hề Hoài cẩn thận bày ra hai viên đan dược chữa thương, còn có một ít thuốc mỡ bôi miệng vết thương mà không nhịn được thở dài.

Anh không cần tới mấy thứ này nữa, nhưng lại không thể nói ra.

Trì Mục Dao nằm trên giường đá một lát đã tiến vào mộng đẹp.

Anh nằm mơ thấy Hề Hoài bảo nhất định phải mua váy màu hồng phấn cho anh, anh cự tuyệt thế nào Hề Hoài cũng không chịu bắt anh mặc bằng được.

Trì Mục Dao bị doạ tới tỉnh giấc.

Vừa tỉnh lại đã trợn tròn cả mắt, Hề Hoài vẫn đang miệt mài lôi thêm đồ từ Vạn Bảo Linh ra ngoài.

Ngay lúc này hắn còn đang săm soi một cây trường thương dài những hai mét trên tay.

Trì Mục Dao nhìn thấy mà bất giác ngửa nguời ra sau theo phản xạ.

Thứ này anh chắc chắn không dùng được.

Cuối cùng anh không chịu nổi, đi tới lấy Thiên Bảo Linh tham nhập thần thức xem bên trong đã nhét những thứ đồ kỳ quái gì rồi.

Trì Mục Dao lôi ra một món đồ vật hỏi: "Đây là cái gì?"

"Đem cái trát này đập vào đỉnh đầu người ta, thuỷ ngân bên trong sẽ tràn vào cơ thể, có thể lột toàn bộ da người xuống."

"Ngươi giữ lại giùm." Trì Mục Dao ném cho Hề Hoài.

E rằng cả đời Trì Mục Dao cũng không dám đụng tới một món khủng bố như vậy.

Anh lại lấy ra một vật, nhìn nhìn rồi hỏi: "Thắt lưng à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!