Chương 24: Hai Người Lại Cùng Song Tu

Trì Mục Dao mở mắt ra trời đã bình minh, anh không biết mình tốn bao lâu để ổn định linh khế, nhưng anh tưởng như chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Nhìn qua hươu con đang ở gần đó nghỉ ngơi, thấy nó không có ngủ, hẳn là vẫn còn buồn nhiều lắm.

Trì Mục Dao tính lại gần nó an ủi thì phát hiện ra đứa nhỏ này kiên cường hơn mình nghĩ nhiều.

Có lẽ do trên người anh lưu lại khí tức của mẹ, nên nó rất nhanh chóng trở nên gần gũi với anh.

Trì Mục Dao trấn an hươu con rồi dặn dò nó: "Bây giờ con ở yên trong kết giới đợi ta.

Ta cần phải ra ngoài một lát để xem xem bạn bè ta đã an toàn chưa.

Xem xong ta sẽ về với con ngay được không?"

Hươu con đáp lại bằng một tiếng kêu, anh biết nó hiểu rồi.

Trì Mục Dao đứng dậy rời khỏi động.

Bên ngoài động JiuJiu đang lượn vòng vòng hồ sen xem cá lội tung tăng.

Anh vẫy tay một cái, nó liền bay tới đáp trên vai.

Trì Mục Dao chuẩn bị ra khỏi kết giới thì sực nhớ đưa tay lên đầu sờ sờ sừng hươu.

Mang cặp sừng này ra ngoài cũng hơi khó ăn khó nói, nếu bị hỏi tới cũng chẳng biết phải giải thích làm sao, không thể lộ ra sự việc hươu con được.

Anh thử xem có thu hồi cặp sừng vào được không, thế mà lại thành công ngon lành.

Quả nhiên linh khế tự nguyện dễ điều khiển hơn cưỡng ép ký kết nhiều.

Sau khi ra khỏi kết giới, việc đầu tiên Trì Mục Dao làm là chạy ngay tới vị trí giao tranh xem Hề Hoài thế nào rồi.

Ai ngờ tới nơi lại chẳng có bóng dáng tăm hơi một người nào cả.

Anh vội thả thần thức tìm kiếm, xung quanh cũng chẳng có ai.

Trì Mục Dao nhìn qua hai xác Kim Đồng Thiên Lang trên mặt đất thì thấy thi thể đã có người tới xử lý xong xuôi.

Những bộ phận hữu dụng đều đã được mang đi, ngay cả da lông cũng chẳng còn.

Thiên Cấp linh thú vốn dĩ đã hiếm thấy, các bộ phận cơ thể của nó đương nhiên rất có giá trị.

Tự nhiên xuất hiện hai cái xác ngon ơ, các đệ tử khác không tham chiến, cũng không bị thương, bọn họ dễ gì mà bỏ qua, không tới tranh đoạt mới là lạ.

Kể cả đám người Noãn Yên Các hay tỏ vẻ cao quý mười ngón tay không làm việc thấp hèn, nhìn thấy xác Thiên Cấp linh thú chắc chắn cũng lao vào xâu xé thôi.

Chịu động tay hay không, còn dựa vào linh thú trân quý cỡ nào.

Trên người Thiên Cấp linh thú có rất nhiều bảo bối, nhưng giá trị nhất vẫn là yêu đan của nó.

Con Kim Đồng Thiên Lang bị Trì Mục Dao giết chết, lúc ấy vội quá nên anh cũng chỉ kịp lấy đi yêu đan, toàn bộ thi thể đều bỏ lại.

Giờ quay lại chỗ đó chắc cũng chẳng còn gì.

Nhưng mà Trì Mục Dao không có để ý mấy chuyện này lắm, anh còn đang mải lo lắng xem Hề Hoài có an toàn hay không.

Anh vội vàng chạy một mạch xuyên qua khu rừng trở về hang động nơi đám người Y Thiển Hi đang ẩn nấp.

Trì Mục Dao bắn pháo hiệu, Y Thiển Hi lập tức ra khỏi động nhảy cẫng lên nắm tay áo anh mừng rỡ: "Sư đệ, năm ngày nay đệ chết ở đâu vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!