Cửa vào Di Thiên Đồng Âm Trận ở dãy Yên Thục.
Đây là một pháp trận cực kỳ độc đáo.
Bên trong trận thời tiết biến đổi khôn lường, một canh giờ trước là nắng hè chói chang, một canh giờ sau có thể trở thành cuồng phong bão tuyết.
So với đại đa số các pháp trận tu luyện, Di Thiên Đồng Âm Trận được xem là một trong những pháp trận nguy hiểm nhất.
Mặc dù vậy, các tu giả vẫn kéo đến tham trận đông đảo.
Tất nhiên là do Di Thiên Đồng Âm Trận có điểm hấp dẫn bọn họ.
Đại trận càng khó khăn, cơ duyên gặp được càng nhiều, đôi khi còn có cơ hội gặp được kỳ trân dị bảo.
Đặc biệt là lúc khai trận, khả năng xuất hiện bảo vật rất cao.
Nghe nói bên trong pháp trận từng xuất hiện một dòng suối thần, bất kì tu giả nào uống được nước suối đều lập tức đột phá tại chỗ.
Những người có tu vi sơ kỳ thì lên thẳng một phát tới trung kỳ, có tu giả đang ở đỉnh kỳ thì thậm chí ngay giữa trận mà kết đan luôn.
Thời gian Di Thiên Đồng Âm Trận mở ra không cố định, có lúc cách ba năm, có lúc tận năm năm.
Hoàn toàn không thể điều khiển được.
Bởi vậy nên Pháp trận này luôn có tu giả túc trực canh gác.
Phát hiện được dấu hiệu đại trận sắp mở là lập tức thông báo tới toàn thể các đại môn phái của Tu Chân Giới, để bọn họ chuẩn bị, sắp xếp các đệ tử phù hợp gửi tới tham trận rèn luyện.
Có thể nói mỗi lần Di Thiên Đồng Âm Trận mở ra, Tu Chân Giới lại được một phen sôi nổi.
Ngự Sủng Phái khó lắm mới được mời tham gia rèn luyện một lần, nên bọn họ vô cùng khẩn trương.
Hách Hiệp đích thân đưa Trì Mục Dao và Y Thiển Hi tới tận cửa trận.
Nhìn pháp trận khổng lồ đang mở ra, Hách Hiệp không tránh khỏi lo lắng: "Mỗi lần Di Thiên Đồng Âm Trận mở ra đều xuất hiện những chuyện ngoài ý muốn.
Hầu như lần nào cũng có tu giả bỏ mạng trong đó.
Chúng ta ngoài này tuy có thể nhìn bản mạng đèn của tụi con để nắm biết tình hình, nhưng một khi trận đã đóng lại, ngay cả các tiền bối Nguyên Anh kỳ cũng không thể trong chốc lát phá trận để vào cứu tụi con được.
Tuy nói tỉ lệ phát sinh chuyện ngoài ý muốn cũng rất nhỏ, nhưng hai đứa phải tuyệt đối cẩn thận nghe chưa!"
Trì Mục Dao và Y Thiển Hi đồng loạt gật đầu.
Hách Hiệp nhìn nhìn học trò cưng, rồi ông vỗ vỗ vai Trì Mục Dao dặn dò: "Chăm sóc tốt cho tiểu sư tỷ nhé."
"Vâng."
Trì Mục Dao và Y Thiển Hi chả mấy khi được tham gia vào những hoạt động tập thể kiểu này, cả hai đều mặc trang phục của môn phái.
Đồng phục của Ngự Sủng Phái có màu vàng nhạt phối trắng, cổ tay áo rộng rãi, trên tay áo thêu hoa văn chim lượn cành hoa.
Còn trên đai lưng thì thêu hoạ tiết hoa thơm chim hót, có ba sợi dây được gắn cố định trên đai lưng, treo trên sợi dây cuối cùng là một cái túi gấm.
Túi gấm của Y Thiển Hi có hình thỏ con, kỳ thực chính là túi Càn Khôn được cô sửa lại.
Dưới vạt áo là một quần dài rộng rãi màu trắng ấm, di chuyển rất tiện lợi.
Trong lúc mọi người đang trò chuyện, Trì Mục Dao cảm nhận được có vài ánh mắt hướng về phía mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!