Chương 47: Giấu trời qua biển

(Man thiên quá hải: giấu trời qua biển, một trong 36 kế Binh pháp Tôn Tử, ý chỉ ẩn giấu mục đích thật của mình chờ đối phương sập bẫy)

"Nực cười!" Hạ Văn Triều cầm một tấm phù đưa tin giận dữ nói.

Cái phù này không biết xuất hiện trong phòng gã từ bao giờ, trên thư nói Văn Nhân Ách vẫn luôn tơ tưởng Bách Lí Khinh Miểu, sợ là sẽ đến Thượng Thanh phái cướp người, nhắc nhở Thượng Thanh phái đề phòng nhiều hơn.

Cho dù đã cưới Liễu Tân Diệp nhiều năm Hạ Văn Triều vẫn thích tiểu sư muội như trước. Huống hồ theo tu vi từ từ tăng lên, địa vị ở Thượng Thanh phái dần được nâng cao, gã cho rằng đàn ông tam thê tứ thiếp cũng được. Gia chủ của Nam Quách thế gia là một tu giả Đại thừa kì, thê thiếp thành đàn, đối xử với thê tử vừa kính vừa yêu, thê tử cũng giúp ông ta sắp xếp tốt hậu viện.

Gã lúc này đang là tu giả Cảnh hư kì trẻ tuổi nhất Tu chân giới, sắp tới nhất định sẽ tấn chức Đại thừa kì, muốn cưới mấy vợ chả được.

Trong lòng Hạ Văn Triều, gã trước nay vẫn luôn giữ vị trí chính thê cho tiểu sư muội, và gã cũng vẫn luôn coi tiểu sư muội là vợ mình, nghe thấy Văn Nhân Ách thích Bách Lí Khinh Miểu đương nhiên giận điên cả lên.

Nhớ lại lúc va chạm trên Thái Âm Sơn, trước khi đi Văn Nhân Ách còn nói muốn tiểu sư muội đi cùng hắn, may mà tiểu sư muội từ chối.

Cứ nghĩ đến cảnh có một cao thủ bậc đó đang nhung nhớ tiểu sư muội Hạ Văn Triều thấy không thể chịu nổi, gã hỏi:

"Sư phụ, ta phải làm gì để tiêu diệt tên cặn bã của Tu chân giới đó đây?"

"Chuyện này..." Huyết Ma lão tổ trong thức hải của gã cười ha hả nói, "Chưởng môn sư phụ ngươi không phải vừa mới tỉnh sao? Ngươi cho ta mượn cơ thể, ta dùng thân phận của ngươi nói cho ông ta một chuyện."

"Tại sao ta phải cho ngươi mượn cơ thể?"

Hạ Văn Triều hơi không muốn, mỗi lần cho sư phụ đính kèm mượn cơ thể gã đều bị mất đi một đoạn kí ức. Không biết đã xảy ra chuyện gì khiến gã có chút bất an, sâu trong nội tâm cũng sinh ra một loại cảm giác mâu thuẫn với sư phụ trong đầu.

"Do ta hoài nghi sau khi chạm mặt ở Thái Âm Sơn, Văn Nhân Ách đã hạ cổ trùng cho ngươi, chỉ sợ là biết được ngươi đang nghĩ gì. Tốt nhất để ta dùng cơ thể của ngươi, ngươi tạm thời cách ly khỏi chuyện này đi, nếu không kế hoạch của chúng ta mà thất bại thì lấy đâu ra biện pháp đối phó hắn. Đến lúc đó tiểu sư muội của ngươi bị cướp đi, Ma tông có biết bao nhiêu là bí pháp, tuỳ tiện dùng một cái đủ để làm nàng quên tiệt ngươi rồi."

Huyết Ma nói.

Hạ Văn Triều cứ do dự mãi, cuối cùng cắn răng nói:

"Được, mấy ngày tiếp cho ngươi mượn cơ thể ta vậy."

Bản sửa chữa của "Diệt thế thần tôn

- Quyển I" dừng ở đó nhưng cốt truyện "Ngược luyến phong hoa" thể hiện nhiều hơn "Diệt thế thần tôn" một chút. Viết khi Hạ Văn Triều đến thăm Bách Lí Khinh Miểu, Bách Lí Khinh Miểu loáng thoáng cảm thấy sư huynh hơi khác trước kia, vừa định hỏi thì bị Hạ Văn Triều đánh ngất, dường như Túc Hoè cũng bị làm cho bất tỉnh.

Người đọc "Ngược luyến phong hoa" đều tự hỏi chuyện gì đang xảy ra, có phải Liễu Tân Diệp đóng giả Hạ Văn Triều hãm hại Bách Lí Khinh Miểu không, khu bình luận xôn xao nghi vấn và thảo luận cốt truyện, Văn Nhân Ách lại biết Hạ Văn Triều kia hẳn là bị Huyết Ma bám vào người, căn bản không biết bản thân đang nói gì.

Kì thật, nếu là Sầm Chính Kỳ, hắn biết Hạ Văn Triều là nhân vật chính, chiếm ý thức của nam chính không có gì đáng trách, nhưng sao hắn phải đánh ngất Bách Lí Khinh Miểu? Văn Nhân Ách vốn nghĩ để đối phương chú ý đến Bách Lí Khinh Miểu hơn sẽ có thể khiến cho cốt truyện tập trung nhiều vào "Ngược luyến phong hoa" để hắn trộm nhìn đến, ai ngờ đối phương còn nghĩ thay được cả Bách Lí Khinh Miểu như vậy!

Tình hình hơi không ổn.

Trước mặt Văn Nhân Ách đặt một bàn cờ, hắn hạ xuống một quân trắng, nháy mắt thế cục trên bàn cờ thay đổi, quân đen bị quân trắng vây khốn từ bao giờ mà không tự biết.

"Diệt thế thần tôn" có ba quyển, đối phương đoán được hắn có quyển thứ nhất không khó. Nhưng "Ngược luyến phong hoa" chỉ có một quyển, hơn nữa hắn là người lấy được sách sớm nhất, người duy nhất biết chuyện là Ân Hàn Giang hắn tín nhiệm tuyệt đối, hẳn không nên bị lộ mới đúng.

Văn Nhân Ách cầm một quân đen, im lặng nhắm mắt suy tư xem nên hạ quân cờ này thế nào mới có thể xoay chuyển được nghịch cảnh của ván cờ.

Sầm Chính Kỳ, Văn Nhân Ách, Huyết Ma, Hạ Văn Triều, Phần Thiên Tiên Tôn...

Hắn đột nhiên mở bừng mắt, quyết đoán đặt quân cờ xuống, tình thế lập tức biến chuyển. Văn Nhân Ách hơi hơi mỉm cười, cho dù đối phương là ai, lấy bất biến ứng vạn biến là được!

Hai tháng sau, Viên đàn chủ nhận được tin tức của đệ tử bên ngoài gửi về, vội kéo thân thể mập mạp tới cầu kiến Tôn chủ.

"Tôn chủ, có chuyện không hay rồi!" Viên đàn chủ hoảng loạn nói, "Tín Kiêu" ở Tu chân giới nghe được một tin, trong hai tháng này, Chính đạo và Tu chân thế gia đã chết mất chừng mười bảy cao thủ từ Hợp thể kì trở lên, trong đó còn có một kẻ Đại thừa kì, tử trạng của họ đều là..."

"Tín Kiêu" là một tổ chức đặc biệt của Huyền Uyên tông, do Viên đàn chủ xử lý sự vụ và danh sách nhân viên Huyền Uyên tông quản lý, nói ra bên ngoài là Tán tu, đôi khi còn trở thành môn khách của Tứ đại Tu chân thế gia, phụ trách tìm hiểu các loại tin tức trong Tu chân giới.

"Đều là làm sao?" Văn Nhân Ách không chút hoang mang hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!