Văn Nhân Ách cũng không cảm thấy phẫn nộ, hắn đã thích nghi được với quán tính của cốt truyện rồi, những phát triển ngoài hiện thực thường bám sát cốt truyện là hiện tượng rất bình thường.
Họ nghịch thiên sửa mệnh, không ngừng xoay chuyển cốt truyện nhưng số mệnh ban đầu cũng đang không ngừng chống cự, dưới điều kiện đó ngẫu nhiên sẽ xuất hiện tình huống cốt truyện gốc dán lên một người không liên quan nào đó, vô lý nhưng rất thuyết phục.
"Vậy ngươi có lòng ái mộ Bách Lí Khinh Miểu không?" Văn Nhân Ách hỏi.
Hắn bỗng nhiên phát hiện ra người có thể lựa chọn không chỉ dừng lại ở một mình Chung Ly Khiêm, Sư Tòng Tâm... Văn Nhân Ách tỉ mỉ đánh giá Sư đàn chủ, trừ sắc mặt bệnh tật của hắn ra bề ngoài cũng không tồi đâu. Lấy thể chất của Sư đàn chủ, hắn có thể tuỳ ý hút thả bệnh khí, cho dù song tu với ai cũng sẽ bệnh chết đối phương, chỉ có quỷ tu mới có thể chịu được bệnh khí trong người hắn, đây cũng là nguyên nhân năm đó Văn Nhân Ách sắp xếp cho Sư Tòng Tâm ở Minh Hoả Đàn.
Thế gian này chỉ có nữ chính không sợ bệnh khí của Sư Tòng Tâm, đây còn không phải là một loại độc nhất vô nhị sao?
Văn Nhân Ách hiền lành nhìn "lốp xe dự phòng" mình lựa chọn cho Bách Lí Khinh Miểu, Sư Tòng Tâm cảm nhận được ánh mắt mong chờ nồng nhiệt của Văn Nhân Ách, vội lắc đầu điên cuồng:
"Khụ khụ khụ, sao có thể thế được ạ? Người mà thuộc hạ nguyện trung thành chỉ có mình Tôn chủ thôi."
Ý tứ là, hôm nay Văn Nhân Ách làm Ma Tôn, Sư Tòng Tâm sẽ nguyện trung thành với Văn Nhân Ách, nếu ngày mai Thư Diễm Diễm soán ngôi thành công, Sư Tòng Tâm vẫn sẽ nguyện trung thành với Ma tôn, không có bất kì ý kiến ý cò gì, tuyệt đối là một dòng trung tâm nay truyền mai nối của Huyền Uyên tông.
Hứng thú của Văn Nhân Ách lập tức tứ tán, phất tay nói:
"Ngươi không thể động tay vậy trước để Bách Lí Khinh Miểu ở đó đi, hạ chú cho Chung Ly Khiêm đã."
Sư Tòng Tâm vội lui ra, cách cửa sổ nhìn mắt Bách Lí Khinh Miểu, khẽ lắc đầu. Sâu trong nội tâm hắn cũng muốn giúp đỡ người con gái này, nhưng... Tôn chủ đã sai bảo thì vẫn phải làm, sau này có việc gì không ảnh hưởng đến toàn cục thuận tay hỗ trợ một chút vậy.
Thấy biểu hiện của hắn, Văn Nhân Ách hoàn toàn thất vọng lắc đầu nói:
"Ngay cả trái lệnh Bản tôn trộm cứu người cũng không làm được, không kham trọng dụng!"
Miêu đàn chủ vừa chạy tới:...
"Trọng dụng" mà Tôn chủ nói chẳng lẽ chính là vi phạm mệnh lệnh của hắn sao? Thế thì hiểu tại sao Thư Diễm Diễm có thể vẫn luôn ngồi vững trên cái ghế hộ pháp rồi, ở phương diện lén động tay động chân sau lưng Văn Nhân Ách này Miêu Thanh Thu hắn thật hổ thẹn không bằng.
Miêu đàn chủ đi vào phòng, tiếp tục dùng vải che mắt Bách Lí Khinh Miểu, đút cổ trùng cho nàng ăn rồi lập tức đi hạ cổ cho Chung Ly Khiêm.
Chung Ly Khiêm vừa mới bị Sư Tòng Tâm thi chú lại bị Miêu đàn chủ hạ cổ, toàn bộ quá trình y đều tỉnh táo, đương nhiên biết hai người này làm những việc không có lợi với mình. Nhưng y không sợ hãi, thậm chí ngược lại lòng lo lắng nghi hoặc cũng buông được xuống. Vốn y trước sau lo lắng Văn Nhân Ách sẽ lợi dụng y đối phó với Chung Ly thế gia hoặc lợi dụng danh vọng của Chung Ly Khiêm ở thế tục mê hoặc các học sinh thành lập tà giáo nhằm tăng cường sức mạnh cho Văn Nhân Ách.
Lúc này cả hai việc mà y lo lắng đều không xảy ra, Chung Ly Khiêm đọc nhiều sách vở, có tầm nhìn hơn Bách Lí Khinh Miểu, máu vừa nhỏ vào mắt y đã nhận ra đây là chú thuật truy tung dựa vào máu của ai đó, không có ảnh hưởng đến tinh thần. Cổ trùng của Miêu đàn chủ vừa chui vào bụng y đã biết là cổ đồng tâm, loại cổ trùng này sẽ làm cảm xúc của bản thân cộng hưởng với một người khác, là tình cổ biến chủng.
Rất nhiều cô gái Miêu Cương dùng nó để cảm ứng được tâm tình của trượng phu.
Tương truyền Miêu Cương đã có tình cổ lại còn nuôi thêm đồng tâm cổ là vì các Miêu nữ phát hiện ra chồng của các cô cho dù bị tình cổ khống chế, yêu các cô một cách sâu đậm cũng không ảnh hưởng đến việc các anh đi hái hoa bắt bướm. Có một bộ phận đàn ông phân chia rất rạch ròi giữa tình dục và tình cảm, có thể vừa yêu say đắm một cô vừa lên giường với một cô khác, xong việc còn có thể trở mặt không quen.
Vì để thu phục hoàn toàn được trượng phu, Miêu nữ tạo ra cổ đồng tâm, từ đó, nếu trượng phu động ý với một cô gái khác, các cô có thể cảm nhận được ngay. Chung Ly Khiêm biết loại cổ trùng này không ảnh hưởng tới năng lực suy nghĩ của con người, chúng không bị điều khiển bởi mẫu cổ mà chỉ cảm ứng lẫn nhau, hơn nữa loại trắc nghiệm tình cảm này là song phương, nếu ý chí của bản thân kiên định, hoàn toàn có thể không bị tình cảm của đối phương tác động trái lại còn có thể áp chế đối phương.
"Chắc hẳn Văn Nhân tiên sinh cũng rõ ràng hai phương pháp này không thể khống chế ta tại sao còn làm? Chẳng lẽ là muốn Khiêm truy tung người nào đó cho hắn sao?"
Chung Ly Khiêm hỏi, "Nhưng Khiêm cũng không am hiểu truy tung, so với tìm ta chi bằng phái tu giả khác am hiểu hơn đi làm."
Chung Ly Khiêm là một người thông minh, mấy ngày nay y vẫn luôn tự hỏi đến cùng là Văn Nhân Ách muốn làm gì, mục đích là gì. Những ngày đến Minh Hoả Đàn làm khách, y thường tự mình đánh cờ với mình, tính đến vô số khả năng, lúc này lại phát hiện ra bản thân đã đoán sai hết.
"Tôn chủ cao thâm khó đoán, không phải người mà chúng ta có thể nghiền ngẫm đâu." Sư đàn chủ nói, "Chung Ly công tử nên ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp của Tôn chủ thì hơn, khụ khụ khụ."
Miêu đàn chủ so với Sư đàn chủ thượng vị muộn biết được nhiều hơn một ít. Hắn biết Bách Lí Khinh Miểu là đệ tử Văn Nhân Ách nhìn trúng, chẳng qua lại bị Cừu Tùng Tuyết cướp mất, hắn cũng hiểu rõ đồng tâm cổ này dùng để làm gì, hơn nữa Văn Nhân Ách vừa mới mắng Sư đàn chủ là "không kham trọng dụng". Tổng hợp lại những manh mối đó, hắn cho rằng Tôn chủ có thể là muốn mượn tay Chung Ly thế gia diệt trừ Tán Tiên Cừu Tùng Tuyết này, đồng thời lấy lại đệ tử mình yêu thích.
Đương nhiên hắn sẽ không nói cho Chung Ly Khiêm suy đoán này, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hắn lập tức chạy lấy người, phương pháp giải đồng tâm cổ Miêu đàn chủ đã giao cho Văn Nhân Ách, còn lại để tự bản thân Văn Nhân Ách đi.
Sau khi Miêu Sư hai vị đàn chủ rời đi, Bách Lí Khinh Miểu liều mạng thoát được dây thừng, trộm đi ra ngoài phòng thấy bốn bề vắng lặng, nàng không chạy trốn ngược lại đi sâu vào bên trong tìm Thanh Tuyết sư phụ.
Bách Lí Khinh Miểu không ngốc, hai người mới vừa rồi xuất hiện đều sâu không lường được, một tu giả Nguyên anh kì bình thường như nàng sao có thể thoát được dây thừng chạy đi, trong đây nhất định có âm mưu, nói không chừng đối phương còn đang chờ nàng chạy đấy. So với ngu ngốc trúng kế chi bằng đi tìm sư phụ, Thanh Tuyết sư phụ là Tán Tiên, tu vi cao thâm, hai người chạy so với một mình nàng sẽ dễ hơn nhiều.
Văn Nhân Ách vốn tưởng rằng Bách Lí Khinh Miểu sẽ đào tẩu về phía cửa ra, cửa ra đã tạo ảo trận, chỉ cần Bách Lí Khinh Miểu trốn về đằng ấy là sẽ gặp được Quỷ đả tường, đi như thế nào cũng sẽ đi đến phòng giam Chung Ly Khiêm. Ai ngờ nàng còn thông minh hơn so với tưởng tượng của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!