Liễu Mộ Thanh vẫy vẫy tay với mọi người, sau đó nhẹ nhàng bay lên nắm chặt bàn tay của Lâm Tĩnh Tuyết đang lơ lửng trên không trung.
Ánh sáng biến mất, ký túc xá cũng khôi phục như thường.
Đèn điện sáng lên, cầu thang và vách tường bị phá hỏng cũng phục hồi như cũ.
Thi thể của Địch Huống và Ngô Vũ vẫn còn, hai người Hình Diệp và Tào Thiến cùng quét dọn thi thể và xử lý hậu sự.
Dì Trương và Trương Phi Minh đều là những người từng trải đời, vì đã tận mắt chứng kiến một trận đại chiến và việc siêu độ Liễu Mộ Thanh, nên họ vẫn có thể tiếp nhận được tình huống thi thể đột nhiên biến mất.
Hình Diệp mở giao diện "Thông tin về người thất bại" trong điện thoại ra, trên đó viết:
Tên người chơi: Địch Huống
Phe: Nghịch mệnh
Điểm: 10250 (đã trừ điểm thất bại)
Kỹ năng ban đầu: Tu La tám tay, Mình đồng da sắt (Mỗi tiếng sử dụng kỹ năng ban đầu sẽ bị trừ 50 điểm)
Số lượng mã QR đặc thù: 12 (Nội dung cụ thể bên thắng không có quyền xem xét)
Thế giới đã trải qua: 12
Số lượng người chơi chiến thắng: 37 người
12 mã QR đặc thù, may mà sách lược chiến đấu trọng tâm là kiềm chế mã QR đặc thù của Địch Huống, nếu không thì kiểu gì cũng toi đời, vì Hình Diệp và Tào Thiến có ít mã QR.
Có điều Địch Huống không biết năng lực cụ thể của mã QR, chỉ có thể đoán dựa theo kinh nghiệm.
Nghe nói làm như vậy rất dễ bị lừa, lãng phí thời gian chiến đấu quý giá.
Sau khi nhận được 2000 điểm, Quan Lĩnh cẩn thận từng li từng tí tiến lại gần nói: "Nhiệm vụ còn tiếp tục, chúng ta vẫn chưa rời khỏi thế giới này.
Tiến độ tìm đồ hiện giờ là 5/7, vậy hai cái còn lại là gì?"
Hình Diệp không chủ động công kích hắn, còn cho hắn 2000 điểm, điều này khiến Quan Lĩnh lớn gan hơn.
Hình Diệp không trả lời mà hỏi ngược lại: "Thẻ nhớ tôi bảo cậu bạn kia giấu ở sân sau do anh đào lên, có phải anh không giao ngay cho Địch Huống không?"
Quan Lĩnh thành thật gật đầu: "Cậu cũng thấy đấy, Địch Huống bá đạo lắm.
Gã không để tụi tôi có được mã QR, hễ tìm được cái nào là phải đưa ngay cho gã, còn gã chỉ cho chúng tôi một hai cái thôi.
Người chơi phục mệnh tụi tôi vốn rất dễ tìm được mã QR, mà gã lại coi chúng tôi như nô lệ muốn gì lấy đó.
Năng lực của tôi không tệ, có thể trị liệu nên gã mới chịu cho một hai mã.
Còn như Ngô Vũ, Địch Huống hết đánh lại mắng, chẳng đối xử ra gì cả."
"Vậy tại sao các anh còn muốn theo gã?" Tên khốn kiếp Đinh Thành Song thấy mọi chuyện đã kết thúc bèn lò dò trèo từ cầu thang xuống.
"Gã nói mình quen biết những người chơi cao cấp khác và rất được yêu thích trong thế giới hỗn chiến, đi theo gã có thể lên thế giới cao cấp.
Tôi cũng chẳng biết sao mình bị lừa nữa…" Quan Lĩnh gãi gãi đầu.
Trông thấy Địch Huống bị Hình Diệp và Tào Thiến kết hợp đánh cho tơi bời, lập tức hắn không thấy Địch Huống đáng sợ như trước nữa.
Hình Diệp chậm rãi mở miệng: "Là chiến thuật tâm lý thôi, dùng thuật cà rốt và cây gậy để nuôi nhốt, dần dần sẽ khiến mấy người không suy nghĩ được nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!