Chương 39: Thiên sứ tóc bạc

Lên trước một chút, ven đường xuất hiện một nhóm tiểu thiên sứ, cánh thuần trắng, tóc bạc, béo ục ịch lại mũm mĩm.

"A!" Lâm Cảnh kinh hỉ, vui vẻ chạy tới.

Có điều không đợi cậu tới gần, nhóm tiểu thiên sứ liền cảnh giác quay đầu lại, sau đó mở cánh xoạt một tiếng bay đi khắp nơi.

"Làm gì!" Lâm Cảnh rất thất bại, chẳng lẽ mình trông rất giống người xấu?

"Tụi nó đều là tiểu thiên sứ mới sinh, không hiểu chuyện." Tây Mặc xoa xoa tóc cậu, "Còn nữa, lát nữa lúc nhìn thấy Tát La, nhớ đừng nói lung tung, hắn là tổng lĩnh Thiên Sứ quân đoàn, rất bảo thủ rất vô vị."

Lâm Cảnh gật đầu đáp ứng, trong lòng có chút hối hận đã đến Thần giới, có lẽ vì nơi này bầu trời quá cao rộng, quá trắng thuần, hoặc là quá yên tĩnh, cảm thấy có chút không được tự nhiên là lạ.

"Sao vậy?" Tây Mặc quay đầu nhìn Lâm Cảnh, "Sao sắc mặt khó coi như vậy?"

"Trong lòng buồn bực." Lòng bàn tay Lâm Cảnh có chút đổ mồ hôi lạnh, không xa phía trước chính là cửa vào Thần giới nguy nga lộng lẫy, nhưng không biết vì cái gì, càng đến gần chỗ đó, càng cảm thấy ngực khó chịu.

"Vậy nghỉ ngơi một chút." Tây Mặc nhíu mày, cùng Freddy liếc nhau một cái.

"Các ngươi ở lại đây đi." Freddy vỗ vỗ vai Tây Mặc, "Ta đi gặp Tát La một mình."

"Tôi không sao." Lâm Cảnh cự tuyệt, Tây Mặc là tới đàm phán cùng Thần giới, sao có thể để hắn ở bên ngoài.

"Không sao, Freddy là kẻ thống trị Ma giới đại lục, hắn biết rõ nên làm thế nào." Tây Mặc chỉnh chỉnh cổ áo cậu, "Anh cũng không muốn đi gặp cái tên bảo thủ chết tiệt đó, mang em đi chỗ khác ngắm cảnh, hửm?"

"Thật sự không sao?" Lâm Cảnh xác nhận lại một lần.

"Đương nhiên." Tây Mặc kéo vai Lâm Cảnh, mang cậu thuấn di rời đi, đáp xuống một mảnh đồng cỏ có rất nhiều loại hoa nở giống như gấm.

Rời khỏi chỗ kim quang chói mắt kia, Lâm Cảnh cảm thấy thoải mái rất nhiều, vì vậy rất buồn bực hỏi Tây Mặc, chẳng lẽ mình thật sự cùng Thần giới Bát tự không hợp?

"Không thoải mái thì khỏi đi, dù sao cũng rất nhàm chán." Tây Mặc nhéo nhéo mũi cậu, "Ngoan ngoãn cùng anh ở Ma giới là tốt rồi."

"Còn chưa thấy thống lĩnh Thiên Sứ quân đoàn kia bộ dạng ra sao." Lâm Cảnh có chút tiếc nuối, cái loại người vừa nghe đã thấy rất trâu bò này, hiển nhiên không phải lúc nào cũng gặp được.

"Em muốn biết hắn bộ dạng ra sao?" Tây Mặc tiện tay cầm một nhánh cây, ở trên đất vẽ ra hai con mắt, sau đó vẽ cái mũi to, lại thêm vào cái miệng há to một loạt răng, cuối cùng vẽ một cái vòng lớn đem những thứ kia khoanh lại, rất nghiêm túc nói, "Đại khái như vầy."

Lâm Cảnh nhìn cái bản mặt bánh nướng kia, cười đau bụng.

Tây Mặc ném đi nhánh cây, gõ gõ đầu cậu.

"Đây là đâu a?" Lâm Cảnh tâm tình tốt hơn một chút, hiếu kỳ nhìn bốn phía.

"Thập hoàn thiên đệ cửu thiên (Tầng 9), còn gọi là Nguyên động thiên, Thiên Sứ quân đoàn ở tầng này." Tây Mặc chỉ chỉ hướng Tây, "Đại khái ở bên đó."

"Chúng ta có thể tới đây?" Lâm Cảnh giật mình, căn cứ quân sự... Nghe kiểu gì cũng thấy rất trọng yếu!

"Không thể." Tây Mặc khóe miệng giương lên, cười có chút tà ác, "Chúng ta trộm vào."

"..." Lâm Cảnh cảm thấy có chút không biết nói gì.

"Không có việc gì, Thần Ma nhị giới gần đây rất hữu hảo." Tây Mặc vỗ ót cậu, "Cho dù bị phát hiện cũng không sao cả."

Thấy Tây Mặc khẳng định như vậy, Lâm Cảnh cảm thấy hơi hơi an tâm, sau đó vừa mới hết khẩn trương, chợt nghe bụng kêu ục ục.

A! Thật đói! Đều không có hảo hảo ăn cơm!

"Em chờ anh ở đây, anh đi lấy tiệc thánh* cho em." Tây Mặc không cười, đưa tay vò đầu cậu.

*QT là Thánh xan, còn có nghĩa là Lễ ban thánh thể, một lễ của Thiên Chúa Giáo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!