A Bảo tức khắc vọt qua, vươn ngón trỏ cùng ngón giữa để ở trên trán của Trương Giai Giai thăm dò, lát sau nói: "Hoàn hảo, còn đầy đủ hết."
Thân thể của Tam Nguyên càng ngày càng trở nên trong suốt, đột nhiên ngồi xổm xuống, đem đặt Trương Giai Giai ở trên mặt đất, sau đó lui thành một đoàn chui vào trong trong lòng ngực A Bảo.
" Tam Nguyên, không sao chứ?" Tứ Hỉ một bên hô to, một bên khẩn trương nhìn chằm chằm Trương Giai Giai.
A Bảo khiêm tốn thỉnh giáo nói: "Ta cần phải trả lời về người nào?"
Tứ Hỉ do dự một chút: "Trước tiên là nói về Trương Giai Giai đi."
"Còn nguyên."
"......"
Đột nhiên từ một đầu khác của bãi đỗ xe truyền đến tiếng bước chân dồn dập, rõ ràng đến mức giống như một người đang ở trong nhà bếp nghe tiếng dao phay đang chặt thịt vậy.
Tiếng động đến càng ngày càng gần, sau đó là một bóng người xuất hiện —
Đàm Mộc Ân thấy Trương Giai Giai nằm trên mặt đất thì mặt biến sắc, cảnh giác nhìn về phía A Bảo.
A Bảo giơ tay lên, chậm rãi nuốt nuốt nước miếng mà lùi về một bên.
Tứ Hỉ nhìn xem cậu lại nhìn xem Đàm Mộc Ân, rất thức thời hóa thành một đoàn chui vào trong lòng A Bảo.
Đàm Mộc Ân lúc này mới đi tới bên cạnh Trương Giai Giai, sờ sờ lên cái trán của cô, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy cô quay đầu nhìn về phía A Bảo hỏi: "Sao lại thế này?"
A Bảo vội ho một tiếng nói: "Chuyện kể ra thì rất dài dòng."
Ánh mắt Đàm Mộc Ân lóe lên.
"Tam Nguyên cứu được cô ấy." A Bảo cực nhanh nói xong.
Đàm Mộc Ân nói: "Vậy Tam Nguyên đâu?"
"Ở trong ngực tôi nè." A Bảo nói, "Hắn sức cùng lực kiệt rồi."
Đàm Mộc Ân quan sát hai mắt cậu từ trên xuống dưới một lượt: " Tại sao cậu lại đến trước tôi?"
A Bảo nói: " Thì tôi đi thang máy."
Đàm Mộc Ân: "......" Lẽ ra hắn không nên hỏi mới phải.
Mặc kệ nói như thế nào, người cũng đã được cứu về rồi. Đàm Mộc Ân bế Trương Giai Giai trở lại trước cửa khu chung cư, sau đó dừng lại, " Ai là người cuối cùng chạy ra ngoài?"
A Bảo nói: "Anh!"
"......" Đàm Mộc Ân cố gắng điều hoà nét mặt, chậm rãi nói, "Mở cửa đi."
A Bảo: " Anh có pháp thuật gì để mở cửa không?"
Đàm Mộc Ân nói: "Cửa thời cổ đại thì có thể, còn hiện đại thì...... sẽ nổ hơi bị mạnh."
A Bảo lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
"Cậu gọi cho ai vậy?" Đàm Mộc Ân hiện tại chú ý rất chặt chẽ đến nhất cử nhất động của cậu.
A Bảo nói: "Thợ sửa khóa." Chẳng lẽ hắn nghĩ mình sẽ gọi điện kêu chuyên gia đập phá đến sao?
Bất quá không đợi thợ khóa đến nơi, Trương Giai Giai đã tự tỉnh, gọi quản lý building tới mở cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!