Món đầu tiên được mang lên bàn ăn nhất định là salad, nhưng cá bơi dưới mẫu đơn kia dường như không phải là một món ăn khai vị mà càng giống một cành mẫu đơn được đầu bếp bất chợt nảy sinh ý nghĩ hái xuống đặt lên bàn để cho người thưởng ngoạn, thậm chí trong món ăn đang được bày lên bàn này hình như cũng chỉ có cá làm bằng gạo nếp kia là ăn được.
Thế nhưng ảo giác này rất nhanh đã bị người đầu tiên nếm thử cánh hoa phá vỡ.
Nữ thực khách dùng đũa gắp một cánh hoa, cánh hoa vàng nhạt, lúc rời khỏi đóa hoa còn khẽ run rẩy, đường viền hơi cuộn lại, màu sắc duyên dáng, không khác nhiều so với cánh hoa thật.
Nữ thực khách không quá chắc chắn cho cánh hoa vào trong miệng, nếm rồi nói:
"Đây là củ cải muối chua!"
Một miếng cải muối giòn giòn thoải mái được ăn xong, tính khí ngủ say bỗng nhiên thức tỉnh, cảm giác đói bụng xông lên não, hương vị xung quanh, dáng vẻ trước mắt giống như hóa thành muôn vàn chiếc móc câu vô hình, đồng loạt thăm dò trong đáy lòng, khiến cho lòng người ngứa ngáy.
Món salad thứ nhất đã chính thức mở màn cho cuộc tranh tài hôm nay.
Sau đó, nhân viên phục vụ liên tục đưa các món ăn tinh xảo lên mặt bàn.
Hoa mẫu đơn quấn quanh đĩa sứ thuần xanh xếp đầy bàn tròn, hiện lên trước mắt mỗi thực khách, mỗi khi đặt lên một bàn lại nói một câu:
"Cá bơi dưới mẫu đơn, mã não ngũ sắc, tôm bóc nõn xào tứ quý, dưa muối trân khuẩn, một hộc bạch ngọc một hộc châu!"
Sau khi nói xong 5 câu, 5 món ăn của Viên Huy cũng hoàn thành, được đặt trên bàn.
Món đầu tiên là salad, món thứ hai là canh.
Canh cũng được cho vào trong bát lớn giống như hoa mẫu đơn, bên trong có thịt viên ngũ sắc đỏ, trắng, hồng, tím, đen, tuy rằng chỉ là một món ăn đơn giản, thế nhưng nước canh trong vắt, thịt viên bên trong kết hợp lại với nhau tạo thành những đóa hoa, ở giữa là một viên thịt màu đen, bên ngoài lần lượt là tím, đỏ, hồng nhạt, trắng, tổng cộng có tất cả 10 viên, tạo thành một vòng tròn hoàn mĩ.
Món thứ 3 là món mặn.
Một cây nấm hoàn chỉnh giống như hoa nở làm đế, ở giữa cho tôm hùm và nấm xào, vị thanh đạm kết hợp với mềm ngọt vô cùng hài hòa.
Món thứ tư là rau củ quả.
Dưa bở chín vàng óng bỏ ruột và hạt, lại cho thêm nấm, măng, sơn trân vào, sau đó dùng canh đã được chuẩn bị cẩn thận để chưng, chờ đến khi bỏ nắp dưa ra, hương vị bên trong hòa quyện với nhau giống như hương hoa lan tỏa, mùi thơm nức mũi.
Món bạch ngọc cuối cùng còn đơn giản hơn, chỉ là một bát cơm tẻ, hạt như bạch ngọc.
1 bàn 10 món, mỗi người 5 món, cho dù là Dịch Bạch Đường hay Viên Huy, thực đơn cơ bản đều là như thế: Một món salad, một món hải sản, một món canh, một món mặn, đối với món chính, nếu như Viên Huy dùng hoa mẫu đơn làm nền tảng thì lần này Dịch Bạch Đường cũng không làm ra thay đổi gì lớn.
Hắn lựa chọn bộ đồ sứ trắng mình thường dùng, dựa theo truyền thống lười biếng tốt đẹp, sau khi làm xong một món ăn sẽ chỉ vào đó nói đơn giản:
"Tôm sanh, canh trứng cá mực, vịt tam bảo, canh song vị, mì thịt băm."
Nhân viên phục vụ vừa đến lấy đồ ăn cúi đầu nhìn:
Tuy rằng mỗi món ăn đều mang theo phong cách nhất quán từ trước đến nay của Dịch Bạch Đường, nhìn qua cũng vô cùng xinh đẹp, thế nhưng hiển nhiên hôm nay Dịch Bạch Đường vô cùng giản dị, vừa không làm ra món ăn khinh khí cầu giống như lần Mẹ nuôi già đến quay chụp, cũng không làm ra canh cầu vồng giống như khi tỉ thí với Thái Đức lâu...
Cô cẩn thận kiến nghị:
"Đầu bếp Dịch, chúng ta có nên lấy một cái tên hay hơn không? Chúng ta có thể cùng hợp sức..."
Dịch Bạch Đường lạnh nhạt liếc mắt nhìn cô gái một cái.
Nhân viên vừa đưa ý kiến:
"Không không không không sao rồi! Tôi bưng ra luôn bây giờ đây!"
Trong vòng 30, tổng cộng 10 món ăn mỹ vị lần lượt được đưa vào bàn.
Bất kể là món ăn của Dịch Bạch Đường hay của Viên Huy đều bị thực khách thanh lý không còn một mảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!