Tin tức này quả thật là hơi ngoài dự đoán của mọi người.
Thương Hoài Nghiên hơi sững người, hỏi ngược lại:
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Tiểu Tống lời ít ý nhiều, nói tin tức mình nghe được cho Thương Hoài Nghiên:
"Bếp trưởng món Hoài Dương còn chưa đến."
Thương Hoài Nghiên trầm mặc, trong lòng cũng không quá lo lắng, vấn đề trong phòng bếp cho dù là bên trong hay bên ngoài cũng không phải do y phụ trách, không nằm trong trách nhiệm của y cho nên y cũng không quan tâm nhiều:
"Ồ - người hôm nay không đến là người thế nào?"
Tiểu Tống nói:
"Bây giờ còn chưa rõ lắm, mấy lần liên lạc cho đối phương cũng đều gọi được, nhưng bên đó nói trên đường đi bị kẹt xe, sẽ tới ngay bây giờ."
Thương Hoài Nghiên vừa nghe đã hiểu được.
Y âm thầm bật cười, nghĩ thầm, nếu đổi lại thành mười mấy năm trước, thủ đoạn này đúng là thường được sử dụng, hiện tại xã hội cũng đã mở cửa hội nhập rồi, cho nên tuy rằng cũng có nhưng nếu là dùng đối với nước ngoài thì còn có thể nói là hai nước giao chiến, nhưng nếu dùng cho chính mình vậy không phải trở thành nội bộ đấu tranh à?
Y nói:
"Cũng không phải chuyện gì lớn cả, không cần quan tâm đến chuyện này, việc vừa rồi tôi bảo cậu làm cậu cứ làm tốt là được, mời các vị khách quý vào vị trí đã được sắp xếp là được rồi."
Trong khi nói chuyện,, ngay phía trên hội trường tổ chức yến tiệc rực rỡ sắc màu đột nhiên xuất hiện hỗn loạn, lần này là xuất phát từ chỗ ngồi của hai vị khách quý người nước ngoài.
Chỉ trong chớp mắt Thương Hoài Nghiên đã nhìn thấy tình cảnh này.
Bên phía nhà bếp không do y phụ trách, y cũng không có tâm trạng giúp người khác giải quyết khó khăn, nhưng về mặt tiếp đãi lại có quan hệ với y, cho nên y ra hiệu cho Tiểu Tống Đi hỏi qua xem.
Cũng không cần chờ những lời dặn dò nhiều hơn, Tiểu Tống nhận lệnh, quay người rời đi.
Thương Hoài Nghiên vẫn ngồi lại bên cạnh Dịch Bạch Đường.
Từ khi tiến vào tham dự đến thời gian khai yến cũng khoảng nửa giờ, thêm vào hai việc phát sinh từ phía phòng bếp, cho nên ngược lại việc khai yến cũng không vui vẻ như thế nữa.
Hơn nữa, đây là một bàn tiệc có vị trí khá khuất, hiện tại ngoài Dịch Bạch Đường và mình thì không có người thứ 3, Thương Hoài Nghiên đơn giản là ngồi xuống một cách thoải mái, rảnh rỗi bắt đầu bóc vỏ lạc, cùng nói chuyện phiếm đôi câu với Dịch Bạch Đường, sau đó đẩy đĩa lạc đã được bóc sạch vỏ đến trước mặt Dịch Bạch Đường: Nếm thử?
Dịch Bạch Đường nhặt một hạt lên nếm thử.
Mùi vị cũng không tệ lắm.
Hắn nhai nhai, sau đó cầm lên thực đơn được đặt trên bàn.
Tiếp theo mở thực đơn ra, thấy phần rau trộn của Trung Quốc và phương Tây có phần khác nhau, trên đó viết: Nộm sứa chua cay;
Đồ ăn Palma salad chân giò hun khói.
Cũng đúng lúc này, Tiểu Tống đi thám thính tin tức xong cũng đã nhanh chóng quay lại, đứng trước mặt Thương Hoài Nghiên, nhanh chóng nói:
"Đã tìm hiểu được tin tức, vấn đề bên kia là..."
"Không hài lòng với thực đơn phải không?"
Dịch Bạch Đường tiếp lời.
Tiểu Tống và Thương Hoài Nghiên đồng thời quay đầu, nhìn về phía Dịch Bạch Đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!