Chương 40: Bữa Tiệc Đêm Giao Thừa

Bên trong nội thành vẫn còn dấu vết của mùa đông đọng lại, lại vừa có một đợt không khí lạnh ghé qua, trên mặt nước là một tầng băng mỏng, mặt cỏ bên ngoài sân golf bị sương tuyết làm cho héo rũ, thỉnh thoảng lại có vài chiếc lá lìa cành rơi xuống tạo thành một quang cảnh yểu điệu yên tĩnh không tiếng động.

Nhưng cho dù thời tiết có lạnh trở lại đi chăng nữa thì những người tới đây vẫn sẽ tìm được nơi vui chơi của riêng mình.

Không thể chơi golf ngoài trời, những người yêu thích golf cũng đã di chuyển vào những căn phòng bên trong, bên ngoài ngập tràn băng tuyết, bên trong lại là nhiệt độ 30 độ ấm áp, dưới nhiệt độ như vậy thoải mái hạ gậy đánh bóng, cũng là một trải nghiệm thú vị khác.

Thương Hoài Nghiên nghĩ đến vấn đề nhà hàng của Dịch Bạch Đường, sau khi tỉnh ngủ đã tự mình gọi cho Đàm tổng một cuộc điện thoại, quyết định thời gian gặp mặt.

Đến xế chiều hôm đó, khi đồng hồ điểm 3 giờ, Thương Hoài Nghiên mang theo trợ lý tiến vào, vừa vào trong phòng chơi golf đã có một người đàn ông chừng 40 tuổi, vẻ ngoài hơi thô tiến lên đón, nở nụ cười tươi, đưa tay ra bắt lấy tay của Thương Hoài Nghiên:

"Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, Thương tổng đến đây thật sự là vinh hạnh của tôi!"

"Đàm tổng khách khí quá rồi," Thương Hoài Nghiên cũng cười,

"Trước đó vẫn luôn nghe danh Đàm tổng, vốn dĩ vẫn luôn muốn tìm thời gian cùng Đàm tổng gặp gỡ giao lưu, hiện tại cũng coi như được thỏa lòng."

Đôi tay hai người cùng bắt tay thật chặt.

Đàm tổng nói:

"Đến đây nào, Thương tổng, trước tiên chúng ta chơi một ván đã, vừa chơi vừa nói chuyện. Không phải là tôi khoe khoang gì chứ trên phương diện làm ăn, tôi không dám so với Thương tổng, thế nhưng về việc chơi golf thì năng lực của tôi cũng rất ít người có thể hơn được, ha ha."

Vừa nói chuyện, ông ta vừa đưa Thương Hoài Nghiên đến sân chơi, trong đầu cũng suy nghĩ xem vì sao Thương Hoài Nghiên lại đích thân đến tìm mình.

Đối với tập đoàn của Thương Hoài Nghiên ông ta cũng không xa lạ gì, cũng coi như là một nhân vật phong vân trong thành phố, là nhân tài kiệt xuất trong nghề, đối với loại tập đoàn lớn như vậy mà nói, vấn đề nội bộ lúc nào cũng vô cùng phức tạp, có lẽ bởi vì bản thân Thương Hoài Nghiên cũng không coi trọng ông ta, hay cũng có thể bởi vì có những người khác trong Thương gia coi trọng ông ta hơn, cho nên trước đây ông ta và Thương Hoài Nghiên chưa từng gặp mặt tiếp xúc qua.

Vì thế, khi nhận được điện thoại do đích thân Thương Hoài Nghiên gọi đến, kinh ngạc của ông ta quả thật là khó có thể dùng bút mực nào để hình dung, cũng đặc biệt muốn biết rốt cuộc là loại chuyện gì lại có thể khiến cho Thương Hoài Nghiên có ngoại lệ tiếp xúc với mình.

Sau đó ông ta nghe thấy Thương Hoài Nghiên nói bằng giọng điệu thoải mái:

"Cũng không có chuyện gì, tôi có một người bạn tốt làm đầu bếp hiện tại đang muốn tìm một nơi để mở nhà hàng, tôi nhớ Đàm tổng có vài vị trí khá tốt vẫn còn đang trống phải không?"

Đàm tổng chờ Thương Hoài Nghiên nói tiếp.

Nhưng Thương Hoài Nghiên nói đến đây thì không nói thêm gì nữa, cứ thế nhìn Đàm tổng tủm tỉm cười, chờ đối phương trả lời.

... Đàm tổng.

Hả? Ồ? Chỉ đơn giản thế thôi à? Chẳng lẽ cậu ta chỉ muốn tìm đại một lý do nào đó để đến đây lấy lòng mình? Lẽ nào cậu ta đang có hậu chiêu gì hoặc địa vị trong gia tộc bị giảm sút cho nên muốn cố gắng tranh thủ từ bên ngoài?

Trong đầu Đàm tổng xẹt qua đủ loại lý do khác nhau, bên ngoài thì hào phóng thẳng thắn nhưng trong lòng lại cảnh giác 10 phần:

"Không phải chỉ là một cửa hàng thôi sao? Thương tổng cũng đã lên tiếng, chẳng lẽ tôi lại từ chối?"

Thương Hoài Nghiên cười nói:

"Tốt lắm, tôi muốn gian cửa hàng A0018-A0023."

Đàm tổng kinh ngạc, vì một gian cửa hàng mà tìm hiểu kĩ càng đến mức đó à? Ông ta nhớ kĩ lại từng tên của mỗi gian hàng, sau đó nhớ ra, đó là một gian hàng có mặt tiền đối diện với ngã tư và cầu vượt, vị trí địa lý có thể coi là ưu việt nhất trong số những cửa hàng mà ông ta có.

Ông ta cười nói:

"À, thì ra là nó, không thành vấn đề, trước đây vốn dĩ cũng đã có người tìm đến, nhưng tôi còn chưa đồng ý, vừa hay Thương tổng đã lên tiếng, vậy nơi đó sẽ để cho Thương tổng."

Thương Hoài Nghiên thoả mãn gật đầu: Tiền thuê thế nào?

Đàm tổng:...!Ồ.

Đàm tổng thăm dò:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!