Trong buổi tiệc này, ta và Ôn Trạch chỉ là vai phụ. Tự giác ngồi ở một góc ăn uống. Nhưng chúng ta không gây chuyện, thì chuyện cũng tự tìm đến chúng ta.
Ôn Trạch giữa chừng đi thay y phục, mãi không quay lại, ta sai người đi tìm, lại đụng phải nha hoàn bên cạnh Giang Tiêu Tiêu là Hồng Hà nước mắt rưng rưng chạy vào. Nàng ta nói, Ôn Trạch say rượu, đã khinh bạc nàng ta.
Nghe vậy, Giang Tiêu Tiêu tỏ vẻ đau lòng, ép ta nhận nàng ta làm thiếp.
Vở kịch này của Giang Tiêu Tiêu vừa diễn, ta liền biết nàng ta đang tính toán gì. Tuy nàng ta chê bai Ôn Trạch, nhưng không chê Ôn gia. Nhét nha hoàn vào làm thiếp, tốt nhất là chen lấn cho ta không còn chỗ đứng, nàng ta sẽ nắm chắc được mọi lợi ích.
Qua nhiều ngày hòa hợp với Ôn Trạch, ta hiểu rõ, chàng không phải là kẻ thật sự háo sắc phóng đãng. Chắc chắn là Giang Tiêu Tiêu vu oan giá họa.
Ở Giang gia, ta luôn là người dễ bị bắt nạt, vì vậy nhân lúc Ôn Trạch chưa quay lại, Giang Tiêu Tiêu muốn thừa thắng xông lên:
"Hôm nay là ngày tốt hai tỷ muội chúng ta về nhà mẹ đẻ, đừng để con nha đầu này khóc lóc, làm mất đi không khí vui vẻ."
"Muội muội cứ nhận chén trà thiếp thất này, an ủi nàng ta, để nàng ta lui xuống đi."
Nếu nhận Hồng Hà, sau này ắt sẽ là tai mắt được cài bên cạnh ta và Ôn Trạch. Khó tránh khỏi việc để nàng ta phát hiện thân phận của Ôn Trạch, vậy thì hỏng việc lớn.
Vì vậy, ta đặt bát đũa xuống, quay sang nhìn Hồng Hà đang quỳ trên mặt đất.
"Nhị cô gia đã khinh bạc ngươi ở đâu?"
"Khinh bạc như thế nào?"
"Có ai nhìn thấy không?"
"Ngươi có bằng chứng không?"
"Thân thể ngươi đã bị xâm phạm chưa?"
Ta dùng ngôn ngữ ký hiệu, tuy không thể nói, nhưng khí thế đã đủ bức người.
Hồng Hà ấp úng không nói nên lời.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Nha đầu muốn trèo cao bám chắc nhiều lắm, ai biết được có phải nàng ta thấy Nhị cô gia say rượu, cố ý câu dẫn hay không?"
Ta đang ra hiệu bằng tay, thì Ôn Trạch quay lại.
Chỉ cần liếc mắt một cái, chàng đã hiểu chuyện gì.
Chàng thản nhiên ngồi xuống:
"Vừa rồi ở phòng thay đồ, nha đầu này xông vào cứ đòi hầu hạ, muốn đút ta uống canh giải rượu."
"Ta vô tình chạm vào mu bàn tay nàng ta, sao nha đầu nhà họ Giang lại quý giá thế, chạm tay một cái đã muốn được nạp làm thiếp rồi?"
"Nhạc phụ nhạc mẫu cứ việc mời người đến kiểm tra, ta không hề làm hại nàng ta."
"Nếu hầu hạ ta một lần đã muốn được nạp thiếp, vậy thì những nha đầu vừa rồi dẫn ta vào cửa, rót nước rửa tay, dọn thức ăn, rót rượu, còn có quạt mát cho ta, sáu bảy nha đầu này, đều nạp hết đi!"
"À đúng rồi, còn cả những người đã hầu hạ tỷ phu, tỷ phu cũng phải nạp hết, đúng không?"
Nghe vậy, sắc mặt các nha đầu trên bàn tiệc đều trắng bệch.
Ôn Trạch không giữ thể diện, bắt đầu lớn tiếng đòi chọn người trong phòng, còn lôi kéo Phương Hoài Minh cùng chọn.
Phụ thân không muốn mất mặt trước đông đảo quan lại, liền tự mình lên tiếng, nói sẽ xử lý Hồng Hà
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!