Chương 4: (Vô Đề)

Ta bỗng nhiên nghĩ đến chuyện vừa rồi.

Bèn giơ tay lên:

"Ta đã không còn trong trắng, ngươi còn muốn cưới ta sao?"

Bàn tay Phương Hoài Minh đang ôm vai ta cứng đờ, sau đó buông ra.

Nàng nói gì?

"Giang Tiêu Tiêu tìm côn đồ, làm nhục ta, vừa rồi, nàng ta đã toại nguyện, ta không còn trong trắng nữa."

Lúc này Phương Hoài Minh mới chú ý tới, tóc tai ta rối bù, y phục bẩn thỉu.

Hắn chỉ lo hỏi tội, vậy mà không hề nhận ra một chút khác lạ nào của ta.

Ánh mắt hắn biến đổi, từ đau lòng, đến phẫn nộ, chuyển sang rối rắm, cuối cùng dừng lại ở sự chán ghét. Trong khoảng lặng dài đằng đẵng, ta đã biết được câu trả lời của hắn.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Nếu một năm trước, ta không được tên ám vệ kia cứu, e rằng đã sớm bị hắn vứt bỏ. Tình cảm của người nam nhân này còn mong manh hơn ta tưởng.

Tiếng cười khẩy của ta phá vỡ sự im lặng.

"Những lời vừa rồi, là lừa ngươi thôi, ta xuống núi bị ngã, làm bẩn y phục."

Giải thích xong, vẻ chán ghét trong mắt Phương Hoài Minh hoàn toàn biến mất.

"Hù c.h.ế. t ta rồi, Thấm Thấm, chuyện trong sạch của nữ nhi, sao có thể tùy tiện nói đùa."

Hắn lại nở nụ cười, đưa tay muốn xoa đầu ta.

Ta lùi lại một bước, lạnh mặt:

"Vừa rồi là nói đùa, nhưng lời ta không gả cho ngươi thì không phải."

"Ngươi bạc tình bạc nghĩa phụ ta trước, ta tuyệt đối không cam tâm tình nguyện làm thiếp cho ngươi."

"Hôn sự của ngươi và ta đều đã định, không thể thay đổi, mong ngươi tự trọng."

Ta ra hiệu bằng tay, mỗi động tác đều dứt khoát như muốn chặt đứt tất cả tình cảm giữa ta và hắn.

Câu cuối cùng vừa dứt, ta xoay người rời đi.

Phương Hoài Minh không đuổi theo.

Nhưng khi ta đi được mười bước, lại nghe thấy phía sau dường như truyền đến một câu nói rất nhỏ của Phương Hoài Minh:

"Thấm Thấm, dù nàng muốn hay không, cả đời này nàng cũng chỉ có thể là người của ta, Phương Hoài Minh."

Hôn lễ của ta và Giang Tiêu Tiêu là cùng một ngày, phụ thân muốn song hỷ lâm môn.

Ba tháng chuẩn bị trước khi xuất giá, Giang Tiêu Tiêu bận rộn sắm sửa của hồi môn, còn ta lại nhàn nhã, phụ thân chỉ chuẩn bị cho ta theo đúng lệ thường, không hơn một chút nào.

Nghe nói, Phương Hoài Minh cũng từng nhiều lần đến tìm phụ thân nói muốn ta làm thiếp.

Chỉ là trừ ta ra, Giang gia thật sự không còn ai có thể gả cho Ôn gia.

Phụ thân vẫn luôn không đồng ý, chuyện này chắc cũng sẽ sớm chìm xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!