Chiếc đồng hồ đến từ nước Đức thời cổ xưa đúng tám giờ liền vang lên.
Vợ chồng Công tước nhìn đồng hồ một cái rồi nói với hầu gái cái gì, sau đó quay trở lại trung tâm sảnh tiệc.
Biết bọn họ có lời muốn nói, mọi người đều lễ phép im lặng lắng nghe.
"Hôm nay mời mọi người tới Hạ Tương Lệ Xá chung vui là vì muốn cùng mọi người chia sẻ một món quà khiến người ta mừng rỡ khôn xiết. Rollin Oderschvank, đứa con trai nhỏ bé bỏng quý như trân bảo thất lạc suốt hai mươi năm của tôi, sau khi trải qua muôn trùng trắc trở, rốt cuộc cũng đã trở về trong vòng tay của tôi."
Công tước phu nhân dùng giọng nói kích động chính thức công bố thân phận của Lê Hi với mọi người, đồng thời, Lozie đang đi bên cạnh Lê Hi từ tầng hai xuống.
Sớm đã nghe lời đồn đãi bay đầy trời, mọi người không hẹn mà nhìn về phía cầu thang tìm kiếm bóng dáng nhân vật chính, ai ai cũng rất tò mò vị tiểu thiếu gia đã lưu lạc suốt hai mươi năm trời này.
Đây là lần đầu tiên Lê Hi danh chính ngôn thuận xuất hiện trước tầm mắt của các quý tộc cao quý ở Đế quốc Carter. Hắn mỉm cười chậm rãi đi xuống, không hề hoảng hốt một chút nào.
Bộ lễ phục màu trắng tinh khôi vừa vặn ôm gọn lấy vóc người của hắn phá lệ thon dài, còn khuôn mặt giống như đúc Công tước phu nhân hồi còn trẻ lại càng thêm đặc sắc.
Gọng kính bạc mỏng nửa che đôi mắt phượng tỉnh táo mà cơ trí, không hề bị ngũ quan diễm lệ đó ảnh hưởng đến, nốt ruồi lệ chí dưới khóe mắt kia càng hấp dẫn ánh nhìn của mọi người hơn.
Nụ cười vô cùng ôn hòa luôn gắn trên khóe môi của hắn, từng động tác nhấc tay nhấc chân đều hết sức ưu nhã khiến người ta nhìn qua một lần là không thể nào quên được.
Cũng không phải vì bộ lệ phục xa hoa đang mặc trên người mà là do khí chất quý tộc cao quý bẩm sinh có sẵn trong người tỏa ra.
Tựa như ánh trăng rằm, hoàn mỹ không tỳ vết.
Mọi người không khỏi nín thở, âm thầm xúc động trong lòng.
Có rất nhiều Alpha chưa lập gia đình đều nhìn chằm chằm Lê Hi, ngay cả một cái chớp mắt cũng không dám.
Giống như là những tín đồ trung thành, thành kính chờ đợi vị thần của lòng mình.
Đến nỗi những quý tộc trẻ tuổi vốn có thành kiến với Lê Hi trước đó không khỏi ngạc nhiên trợn to mắt, căn bản không thể tin nổi những gì đã thấy trước mắt.
Đây chính là Rollin đó sao?
Là cái tên chủ tịch hệ Chính trị khiếp nhược nhát gan của Học viện Quân sự Đế quốc đó sao?
Bọn họ lúc này mới nhận ra, một tên công dân hạ đẳng hèn hạ, tâm tư xấu xa vậy mà lại là một nhân vật tinh xảo tuyệt diễm đến như vậy.
Hắn trầm mặc không thèm để ý đến lời nói của bọn họ là vì hắn khinh thường sự hiểu biết hạn hẹp của bọn họ.
Nghĩ tới đây, những thanh thiếu niên quý tộc đã từng phách lối cao ngạo trước mặt hắn không khỏi xấu hổ cúi đầu.
Đồng thời cũng sinh ra vài phần tức giận với Raymond và Lozie.
Thì ra hai người đó dối lừa sự tín nhiệm của bọn họ, biến bọn họ thành pháo súng để đối phó với Lê Hi.
Những người có tâm tư sâu nhìn Raymond với ánh mắt tối tăm.
Có thể nhìn ra, đây chính là kết oán trong âm thầm.
Mà trong lúc này, Lozie đứng bên cạnh Lê Hi với vẻ lóng nga lóng ngóng.
Đều là Omega như nhau, không thể không thừa nhận Lê Hi quả thật rất xuất sắc.
Mặc dù trên bộ lễ phục không có đính bất kì trang sức nào nhưng loại khí chất khiêm tốn tao nhã đó đủ để làm cho những người đứng xung quanh hắn mất đi màu sắc. Đến nỗi một thân hoa lệ lộng lẫy như Lozie đứng bên cạnh không khác gì tên hề tục tằng không chịu nổi.
Lozie theo bản năng lui về phía sau, hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống.
Viên đá mắt mèo trên trán trở nên nặng trịch tựa ngàn cân, khóe mắt của ả vì xấu hổ mà ửng đỏ, nước mắt như chực chảy ra ngoài, nhưng ả chỉ có thể cố gắng gượng, không ngừng trong lòng cảnh cáo không được làm ra bất kì hành động thất thố nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!