Màn đêm lặng lẽ, ánh đèn đường loang lổ.
Người đàn ông trung niên với vẻ ngoài tuấn tú, mặt mày hiền từ, trên người mặc bộ đồ nhàn nhã, ngập tràn tinh thần, khóe miệng cong lên nụ cười vui vẻ.
Ông nghe thấy âm thanh liền quay đầu sang, nhìn thấy Lục Tri Kiều, cũng ngây ra: "Giám đốc Lục?
"Người phụ nữ trước mặt có vẻ trạc tuổi với Ngôn Ngôn, mặt mày lạnh lùng, dáng vẻ nghiêm túc. Đương nhiên ông nhớ, năm ngoái khi đàm phán hợp tác và kí kết hợp đồng với Tập đoàn Tân Bắc, là do vị giám đốc Lục này phụ trách. Lúc đó ông liền có ấn tượng sâu sắc, cảm thấy người này là người làm việc lớn, nếu như không phải hai công ty có quan hệ hợp tác, chỉ nhìn Tân Bắc có một quản lí cấp cao như thế, ông còn muốn ghen ghét."Sao cháu lại ở đây?
"Ông cười khà khà hỏi. Âm thanh vừa dứt, Lục Tri Kiều còn chưa kịp lên tiếng, đột nhiên Lục Uy đã gọi một tiếng mẹ, sau đó nhào tới ôm lấy cánh tay Lục Tri Kiều. Bố Kỳ càng ngạc nhiên hơn, nhìn cô gái nhỏ, lại nhìn Lục Tri Kiều,"Đây là con gái cháu à?
"Nói xong, lại quay đầu nhìn về phía con gái mình. Chỉ còn thiếu nước vẽ lên đầu bản thân vô số dấu hỏi. Kỳ Ngôn cứng người, sắc mặt rất khó coi, trong khoảnh khắc ấy như thể bản thân làm chuyện không thể để người ta nhìn thấy, ước gì có thuật ẩn thân đi vòng đường khác. Cô căng thẳng nhìn Lục Tri Kiều, trong lòng biết rõ hôm nay không thể che giấu, dứt khoát thành thật nói, quay đầu nhìn về phía bố mình,"Bố, đây là hàng xóm ban nãy con mới nhắc với bố."
Nhất thời nhanh miệng, nói xong liền ngây ra, dường như cảm thấy có gì đó không đúng.
Hàng xóm?
Xưng hô này không khỏi quá xa lạ xa cách, nhưng, trừ thân phận hàng xóm, dường như không có thân phận thích hợp nào khác. Nói là bạn bè? Mấy người trong giới phú nhị đại bọn họ, phụ huynh thường xuyên qua lại, vô cùng quen thuộc với nhau, chắc chắn bố cô sẽ không tin.
Bổ sung nói là phụ huynh học sinh? Quay về bố Kỳ sẽ lật mặt tố cáo với quý bà Lâm, sau đó quý bà Lâm sẽ gọi điện thoại liên hoàn cho cô:
Ngôn Ngôn này, tuyệt đối đừng quá thân thiết với phụ huynh học sinh, không có chuyện gì thì khen giáo viên tốt, có chuyện thì lại trách giáo viên, trăm ngàn điều sai đều là lỗi của giáo viên...
Có thể dạy bảo cô nửa tiếng đồng hồ.
Hay là...
Bạn gái.
Đây là kì vọng của Kỳ Ngôn, nhưng là thân phận bản thân không dám mơ tưởng quá nhiều.
Càng không thể được.
Quan hệ của hai người còn xa mới tới bước đó, bản thân tự tiện nói như thế là không tôn trọng Lục Tri Kiều. Cho dù hai người là người yêu, cô cũng không tới mức phải vội vã giới thiệu cho bố mẹ trong hoàn cảnh không chính thức.
Huống hồ, Kỳ Ngôn cũng không cho phép tình huống vội vã xuất hiện, giả dụ như Lục Tri Kiều là bạn gái cô, chắc chắn Kỳ Ngôn sẽ ngay lập tức tuyên bố với cả thế giới.
Cho nên trong tiềm thức, chỉ có thân phận xa cách như hàng xóm là thích hợp nhất.
Nói với bố mẹ qua điện thoại, hay ở nhà thì thôi, trước tiên cứ hàm hồ cho qua, nhưng trước mặt Lục Tri Kiều.
Kỳ Ngôn đột nhiên cảm thấy chột dạ, ánh mắt cẩn thận nhìn lên mặt Lục Tri Kiều, quan sát sắc mặt của cô ấy, không khống chế được nụ cười gượng gạo trên khóe miệng.
Giữa hai ngọn đèn đường, ánh sáng không quá kịch liệt, biểu cảm của Lục Tri Kiều thản nhiên, không nhìn rõ cảm xúc trong đôi mắt tối tăm, đột nhiên cô ấy nghe thấy hai từ hàng xóm, yết hầu nghẹn lại, sau đó đón lấy ánh mắt rõ ràng đang thấp thỏm của Kỳ Ngôn, khóe môi nhàn nhạt cong lên, coi như là ngầm thừa nhận.
Hàng xóm.
"Trùng hợp vậy à?" Bố Kỳ vui vẻ, sau đó dùng ánh mắt trách móc nhìn con gái,
"Ngôn Ngôn này, sao con chỉ dẫn cô bé này về nhà, mà không dẫn giám đốc Lục? Cũng không mời người ta tới ăn bữa cơm."
Lục Tri Kiều nhìn người đàn ông trung niên, lại nhìn Kỳ Ngôn, quả thật mặt mày hai người hơi giống nhau, đặc biệt là mũi. Đột nhiên cô ấy đắm chìm trong sự trùng hợp khó mà tin nổi, làm cách nào cũng không ngờ được, người kí hợp đồng hợp tác với bản thân năm ngoái, lại là bố của Kỳ Ngôn.
Đều họ Kỳ, dáng vẻ lại giống nhau.
Cô ấy nên sớm nghĩ tới.
Lục Tri Kiều tưởng rằng Kỳ Ngôn thật sự là "con gái của nhà giàu mới nổi", gia đình có chút tiền, hoặc là có mấy căn nhà, tiếp thu giáo dục cao cấp, có chút văn hóa.
Nhưng, bắt đầu từ khi gặp gỡ Kỳ Ngôn, cuộc sống không có ngày nào có thể rời khỏi người kia, cuối cùng là quanh đi quẩn lại, rồi lại quay về điểm xuất phát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!