Chương 32: (Vô Đề)

Nụ hôn khẽ khàng cẩn thận rơi xuống, toàn thân Lục Tri Kiều căng lại, bàn tay chống đỡ cơ thể nắm chặt lấy ga giường, còn chưa kịp tỉ mỉ cảm nhận nhiệt độ ấm áp kia, trái tim đã bị một câu nói ấm áp nhưng có lực chạm vào.

Cô ấy cầm lòng chẳng đặng ngửa cổ lên, một tay nắm lấy vạt áo Kỳ Ngôn, vốn để cân bằng, nhưng lại giống như tư thế chủ động mời mọc.

Dục vọng như nước lũ, lúc này trút ra không ngừng, Kỳ Ngôn ôm lấy mặt Lục Tri Kiều, không kịp chờ đợi hôn càng thêm sâu, liên tục ma sát, mặt hồ nóng ẩm dần dần lan tràn xuống dưới, mạnh mẽ cuộn trào xâm chiếm.

Cảm giác mông lung lại trào lên, nhịp tim Lục Tri Kiều đột nhiên đập nhanh, đầu óc trống rỗng vượt qua những cảnh tượng vụn vặt...

Buổi tối ngày gặp gỡ, kí ức điên cuồng ở khách sạn, vô số lần đùa bỡn cùng những lời dụ dỗ nồng nàn, liên tiếp phá vỡ gượng gạo chật vật, hoảng hốt không biết làm sao sau khi tỏ rõ tấm lòng... Rất nhiều, rất nhiều, dường như Lục Tri Kiều rơi vào biển nước sâu không thấy đáy, chìm chìm nổi nổi, ý loạn tình mê.

Đáp lại trong vô thức, ôm lấy Kỳ Ngôn, dây dưa tìm hoan với người kia, không thể tách rời.

Khi ý thức tạm rời đi, sức lực chống đỡ sụt lở, Lục Tri Kiều chầm chậm ngửa ra sau chầm chậm nằm xuống, đỉnh đầu hắt lên chiếc bóng, ánh đèn vàng cam từ đèn trần nhà chiếu xuống bị che khuất, ánh mắt mơ màng của Lục Tri Kiều ánh lên khuôn mặt mê hoặc xinh đẹp của Kỳ Ngôn.

Cô ấy đang làm gì thế?

Lục Tri Kiều không thể phóng túng bản thân, nhưng người này muốn tới mê hoặc cô ấy, là ai cũng được, nhưng tại sao lại là giáo viên của con trẻ.

Vô số lần Lục Tri Kiều khuyên nhủ bản thân buông bỏ quá khứ nặng nề, tận hưởng cuộc sống bằng cả tâm hồn và cơ thể, nhưng đồng thời, vô số lần trong giấc mơ, những kí ức và cảnh tượng lặp đi lặp lại giày vò cô ấy, Lục Tri Kiều không thể bình tĩnh, không cách nào thẳng thắn với bất kì người nào.

Lục Tri Kiều giống như bị giam cầm trong ngục tù không thấy ánh sáng ngày mai, nhìn thấy một chút ánh sáng, vừa sinh ra chút hi vọng, lại tự nguyện tuyệt vọng.

Cô ấy không biết ánh sáng kia có tồn tại mãi mãi hay không, không xác định nhân tố luôn khiến bản thân không có cảm giác an toàn, cùng những được mất, chẳng thà cắt đứt suy nghĩ.

Nhiệt độ của Kỳ Ngôn rất nóng, giống như ngọn lửa, đốt cháy cả Lục Tri Kiều.

"Tôi thích nốt ruồi lệ của chị."

"Lần đầu tiên gặp chị, liền thích."

Đôi môi mềm mại lướt qua trán, qua mắt, dừng lại ở nốt ruồi lệ, cắn nhẹ một cái. Sau đó lớp áo ngoài dần dần bị kéo ra.

Những âm thanh nỉ non mê hoặc, luôn khiến người ta cầm lòng chẳng đặng, nếu không phải cảm giác lành lạnh đột nhiên truyền tới bụng, chỉ sợ Lục Tri Kiều đã sớm lún sâu, mà lúc này cô ấy đột nhiên tỉnh táo vô cùng, đẩy Kỳ Ngôn ra, hoảng hốt kéo áo xuống, ngồi ngay ngắn lại.

Nhất định là vì cảm xúc hôm nay dao động quá lớn, có người an ủi bản thân, liền mất khống chế.

Không phải cô ấy chủ động, không phải cô ấy phóng túng.

Đổi lại là ai cũng sẽ như thế.

Lục Tri Kiều hít thở sâu, giơ tay che đi gò má nóng bỏng của bản thân, không dám nhìn Kỳ Ngôn.

Kỳ Ngôn bị đẩy ra ngã nằm ở bên cạnh, mặt úp xuống đệm, không hề động đậy, một lát sau, cô nặng nề thở ra một hơi, chầm chậm bò lên, chỉnh sửa mái tóc hỗn loạn, thản nhiên hỏi: "Ăn cơm chưa?"

Lục Tri Kiều nghiêng mặt, lắc đầu.

"Tôi đi nấu đồ ăn đêm.

"Kỳ Ngôn xuống giường, xỏ dép lê, quay người phủi bằng chiếc chăn hỗn loạn. Cuối cùng Lục Tri Kiều cũng ngẩng đầu nhìn cô:"Không phải em... tới lấy quần áo cho Nữu Nữu à?"

Trên mặt Kỳ Ngôn không có bất kì biểu cảm gì, làm như không có chuyện gì cầm quần áo lên: "Đừng đóng cửa, tôi tới ngay đấy."

Nói xong ra ngoài nhanh như một cơn gió, không cho Lục Tri Kiều cơ hội từ chối.

"...

"Một lúc sau, Kỳ Ngôn đã quay lại. Kỳ Ngôn đi thẳng vào nhà bếp, mở tủ lạnh ra, lấy một quả cà chua và một quả trứng gà, xả nước vào nồi. Lục Tri Kiều nghe thấy âm thanh liền ra ngoài, dựa vào cửa bếp ngẩn ra quan sát, rất lâu sau mới tiến lên phía trước, nói:"Tôi tự làm được rồi..."

Gò má vẫn còn nóng, đỏ ửng lên vì lúng túng, giống như nhìn Kỳ Ngôn nhiều thêm một ánh mắt sẽ chảy ra máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!