Tuyết rơi
Edit: Qing Yun
Trời đã tối hẳn, Hứa U ngồi ở đầu đường xa lạ thật lâu, trong đầu ong ong không dứt. Di động rung không biết mệt, cô lại không chịu nghe, cũng không có sức lực để nghe.
Đến cuối cùng, chân đã tê rần, cảm giác dạ dày đau đớn rốt cuộc cũng giảm bớt.
"
---Bạn gì ơi, bạn không sao chứ?" Một âm thanh xuất hiện bên tai cô.
Hứa U ngẩng đầu, là một cô gái trẻ đeo khẩu trang. Cô gái lo lắng hỏi: "Mình thấy bạn ngồi ở đây rất lâu rồi..."
Hứa U ngẩn ra, cố gắng biểu hiện thật tự nhiên, cô vẫy vẫy tay nói với người nọ: "Mình không sao..."
Sắc mặt cô tái nhợt, tiếng ho khan vang lên càng khiến người bên cạnh lo lắng.
Cô gái trẻ tuổi nhịn không được tiến lên đỡ cô, "Hình như bạn không ổn lắm, có cần đi bệnh viện không?"
"Không cần...."
Lúc này, điện thoại lại vang lên, là Tạ Từ gọi tới. Cô thở dài, tùy tay tắt máy.
Không phải không muốn để ý tới cậu, mà là cô biết hiện tại cảm xúc trong lòng cô không ổn, dồn nén lâu ngày không dễ dàng rút đi. Tinh thần đều bị đánh tan, thời điểm tình cảm chiếm thế thượng phong lấn át lý trí, tiếp tục nói sẽ chỉ có thể tổn thương đối phương.
Cô không muốn cãi nhau với Tạ Từ, càng không muốn thương tổn cậu.
"Cảm ơn bạn." Hứa U đứng vững, ngượng ngùng nói cảm ơn.
"Cảm ơn cái gì, chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi."
Cô gái trẻ tâm địa thiện lương, đỡ Hứa U ra ven đường gọi xe taxi, nhìn cô ngồi lên xe rồi mới rời đi.
Về tới nhà, phòng khách và phòng bếp đều sáng đèn, bố Hứa ngồi trên ghế xem báo. Ông nghe được động tĩnh thì ngẩng đầu nhìn ra cửa.
"Bố."
Hứa U đổi giày xong liền bước đến.
Bố Hứa cầm điều khiển điều chỉnh âm lượng TV nhỏ hơn, thuận miệng hỏi: "Đi chơi với bạn học mãi đâu mà đi luôn cả ngày, vừa gọi cho con cũng không được?"
"Lúc nãy con không xem di động, không đi đâu chơi cả, ăn cơm xong liền trở về."
Bố Hứa trầm mặc vài giây, đặt báo trong tay xuống, "Con lại đây, bố có chuyện muốn nói với con."
Hứa U gật đầu, không có tinh thần bước qua.
"Gần đây tinh thần con không ổn."
Cô ngây ra.
Liền nghe được bố Hứa nói, "Nói thật cho bố, có phải con vẫn đang nghĩ đến việc thi học sinh giỏi lý không?"
"...."
"Không có..." Hứa U lẩm bẩm nói.
"Không có?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!