Chương 46: Ăn cơm

Ăn cơm

Edit: Qing Yun

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ, ngay sau đó có người thấp giọng gọi.

"A Từ, dậy ăn cơm."

Hứa U không ngủ, lúc này nghe thấy động tĩnh liền mở mắt ra. Cô giật giật thân mình, phát hiện cơ thế mình bị người ôm vào trong ngực.

Tạ Từ chưa tỉnh, hơi thở nóng ấm vững vàng phun ở cổ cô. Cánh tay vòng lấy eo cô, cằm lại chống lên gáy cô.

Hoàn toàn là tư thế chiếm hữu.

"Muốn ăn cơm rồi." Hứa U kéo tay cậu xuống.

Cô vừa động Tạ Từ liền nhấc chân đè cô lại, hoàn toàn ngăn cản động tác của cô. Phản ứng nhanh chóng không giống người vừa tỉnh ngủ chút nào.

Hứa U thấy cậu tỉnh thì không còn cố kỵ nữa, cô chống tay ngồi dậy, xốc chăn lên muốn xuống giường.

"Đợi chút, gấp cái gì?" Tạ Từ ngáp một cái, giữ chặt cổ tay cô.

Hứa U cũng không để ý đến cậu, chính mình ngồi cong lưng ở mép giường, dùng một tay khác đi giày. Vừa mới đi xong đã bị người phía sau túm trở về, cô không kịp phòng ngừa mà ngã vào đệm giường mềm mại phía sau.

Tạ Từ trở mình chống tay bên tai cô.

Ánh mắt hai người giao nhau, cậu cúi đầu, dùng chóp mũi cọ cọ mũi cô, mới vừa tỉnh ngủ nên yết hầu có chút khàn khàn, "Ai, Hứa U, hỏi em vấn đề này?"

Hứa U liếc mắt, quay mặt đi, nhí mày đẩy người phía trên ra, "Vấn đề gì, cậu đừng đè tớ."

"Chậc, em thật không kiên nhẫn."

"Tôi chỉ muốn hỏi..." Tạ Từ nhanh chóng cúi đầu, cọ môi vào làn da ửng đỏ dưới cổ cô, "Sao em lại thích tôi như vậy?"

- -

Bàn ghế gỗ, trên vách tường có treo đèn màu vàng. Quán ăn Tứ Xuyên này trang hoàng rất đẹp, đồ ăn cũng không tồi, đều là nơi Tạ Từ và Tống Nhất Phàm từng tới.

Hứa U đi theo Tạ Từ ra ngoài. Bên ngoài rất náo nhiệt, đồ ăn đã được mang lên đầy bàn, chỉ là vẫn chưa bắt đầu ăn, mọi người đang chờ bọn họ.

Trong phòng hơi nóng, Tạ Từ cởi áo khoác ném sang một bên.

Một bạn nam nhìn thấy đầu tóc Tạ Từ hơi xù, tinh thần cũng không tốt lắm bèn mở miệng trêu đùa, "Tình hình chiến đấu rất kịch liệt đi, bị bệnh mà không biết tiết chế hơn à?"

Vốn Tạ Từ đang ngồi xem Hứa U lau bát đũa, nghe thấy vậy thì quay đầu lại nhìn người vừa nói: "Cậu có bệnh?"

Người nọ tự động ngậm mồm.

Không khí đông cứng trong vài giây.

Tống Nhất Phàm ngồi đối diện ra tới giảng hòa, hi hi ha ha cười nói: "Mày điên à Nghê Minh, có bạn nữ ở đây mà sao mày ăn nói bậy bạ thế, không tốt chút nào."

Dù sao người tới đa phần đều không quen, náo nhiệt một chút cũng tốt, Tống Nhất Phàm gọi mọi người đến làm quen một vòng, có mấy người mang theo bạn gái, bạn gái lại mang theo bạn thân, cuối cùng thành một đống người.

"Bên cạnh Tạ Từ là bạn gái đúng không, hình như chưa từng gặp bao giờ."

Nói chuyện chính là bạn gái của Từ Hiểu Thành, tên là Tôn Tiểu Tuyết. Cô từng học ở lớp 9 hồi lớp 10, sau đó chuyển sang lớp 5. Nhưng vì quan hệ của Tạ Từ và Từ Hiểu Thành nên ngày thường Tôn Tiểu Tuyết vẫn hay ra ngoài chơi cùng bọn họ, cô ta quen không ít người trong nhóm nhưng chưa bao giờ nhìn thấy Hứa U.

"Lớp chúng ta, kỳ trước mới chuyển tới."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!