Viết giúp cậu
Edit: Qing Yun
Ghế dài bên cây, cành lá um tùm đan xen, ngăn trở ánh đèn đường phố.
Áo khoác cậu có mùi thuốc lá thật đạm, ánh trăng rải rác tầng tầng lớp lớp, tầm mắt đều bị bóng tối bao trùm.
Hứa U không dám động, quay mặt đi, đôi mắt không biết nhìn hướng nào, bèn dứt khoát nhắm mắt lại.
Cảm giác này quá xa lạ.
Tim đập gia tốc mà không biết làm sao.
Tạ Từ thở hổn hển, cánh tay vòng qua eo cô, kéo cô sát vào người mình.
Tuy rằng ngăn cách bởi lớp quần áo thật dày, nhưng nằm đè lên ghế gỗ vẫn rất đau.
"Cậu nâng người lên một chút, đừng đè nặng, tôi đau." Hứa U hơi chống cự.
Tạ Từ cong mắt, cười.
Ngay sau đó, cả người cô đã bị ôm lên.
Tầm nhìn quay cuồng, tư thế biến thành cậu ở dưới, cô ở trên.
"Như vậy được chưa?" Tạ Từ ngẩng đầu hỏi, cổ thon dài trắng nõn.
Còn chưa kịp trả lời, môi lại bị người cắn lần nữa.
Cậu tựa hồ hôn đến nghiện, ôm cô triền miên, môi răng dây dưa lặp đi lặp lại.
Loáng thoáng, dường như nghe thấy cậu than nhẹ một câu, "Em thật gầy...."
Môi bị người ngậm lấy, tinh tế mút.
Đầu óc Hứa U mơ hồ, suy nghĩ trống rỗng, toàn thân không còn sức lực, "Lên..."
"Không lên được."
Không biết qua bao lâu, môi cậu mới rời khỏi nơi ấm áp này.
"Em có thích tôi không?"
Tóc mái Tạ Từ rũ trên trán, thanh âm như mất tiếng, lại hỏi một lần.
"Có thích tôi không, nói chuyện."
"Không thích." Cô trả lời không chút do dự.
"Có thích hay không?"
"Không thích!!!"
"Rốt cuộc có thích hay không, cho em cơ hội cuối cùng." Cậu siết chặt cằm cô, uy hiếp nói.
"Không thích...."
"Đệt, thật sự không thích?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!