Edit: Qing Yun
"Muốn đi đâu?" Nước mắt trên mặt Hứa U còn chưa khô, tay bị giữ chặt, loạng choạng chạy theo Tạ Từ.
"Tìm bà ngoại em." Cậu cũng không quay đầu lại.
Hai người chạy như điên ở sân trường, khiến cho một đường người sôi nổi quay đầu nhìn theo.
Chạy nhanh như vậy, trái tim đập bùm bụp như muốn nhảy ra ngoài.
Vừa mới khóc thút thít một hồi thật sự rất hao thể lực, cả người Hứa U đề khó thở vô lực.
"Tạ Từ, Tạ Từ."
Cô thở hồng hộc, ngửa đầu nói: "Dừng một lát."
"Chứng minh thư của tôi còn trong phòng học."
Tạ Từ hỏi vị trí cụ thể, móc di động gọi cho Phó Tuyết Lê.
Bên kia nghe máy rất nhanh, "A lô."
Tạ Từ: "Chứng minh thư của Hứa U ở trong cặp sách, mang tới đây cho cô ấy."
Phó Tuyết Lê: "...."
"Có nghe hay không?"
Phó Tuyết Lê hỏi: "Cậu muốn chứng minh thư của cô ấy làm gì?"
"Dù sao cũng không phải kết hôn."
"Kết hôn cần dùng sổ hộ khẩu, ngu ngốc."
"Chậc."
Tạ Từ nhíu mày: "Đệt, nhanh lên, rất gấp."
Hai người đứng ở cửa tiệm trà sữa gần trường, tim Hứa Hu nhảy bang bang, cô che ngực lại, cảm giác hô hấp đều không quá thông thuận.
"Chúng ta như vậy có phải không tốt lắm không..."
Hứa U bị gió thổi qua, đầu óc hơi bình tĩnh lại.
Lỗ mãng trở về như vậy, trường học và cha mẹ đều không biết. Nếu buổi tối cô không về nhà, ban ngày lại không ở trường, khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Bất luận tình huống nào xảy ra, đều sẽ trở nên hỏng bét....
Tạ Từ nâng mí mắt nhìn cô, "Đã đặt vé máy bay rồi."
Hứa U trầm mặc một hồi "Cậu đặt thế nào?"
"Bỏ tiền đặt."
"Tôi nói là." Cô nhìn mắt cậu, "Sao cậu lại biết chứng minh thư của tôi."
"....."
Tạ Từ khụ một tiếng, dời ánh mắt ra hướng khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!