Chương 24: Tính khí nóng nảy

Edit: Hải Đường

Hứa U đứng trước mặt cậu, vô cùng im lặng, tựa hồ như nghe không hiểu cậu nói gì.

Tạ Từ đưa tay qua, nâng cầm cô lên. Cậu cúi đầu tìm mắt cô, "Thế nào?"

Hứa U nhíu mày, lúc lắc cúi đầu hất tay Tạ Từ ra.

Tạ Từ một tay giữ chặt vai, tay kia gắt gao nắm giữ cằm cô. Ánh mắt tối lại u ám.

Hứa U đẩy tay cậu, "Tạ Từ buông tay ra, cậu làm tôi đau."

Góc này không quá khuất người, thỉnh thoảng có vài ba học sinh đi qua.

Tạ Từ thả tay ra, Hứa U lập tức cúi đầu nhìn đồng hồ.

Còn khoảng 5 phút nữa vào lớp.

Cô lui ra sau một bước, nhìn về phía Tạ Từ, bình tĩnh lại cũng vô cùng nghiêm túc mà nói: "Tuổi cậu còn nhỏ lắm, không nên suy nghĩ về chuyện này mỗi ngày."

Nói xong liền dời tầm mắt, chuẩn bị đi.

Tạ Từ phản ứng nhanh nhạy, nhanh chóng bước lên một bước, kéo lấy tay cô, nhăn mặt: "Này, tôi bây giờ rất khó chịu, cậu đừng bảo thủ như vậy chứ."

Hứa U dừng bước, hơi nghĩ nghĩ, sau một lúc lâu cô gật gật đầu: "Nói sau đi."

Tạ Từ bị thái độ qua quít của cô làm cho bực bội. Cậu hít sau một hơi, "Cậu giả bộ với tôi đúng không."

Hứa U vẫn không nhúc nhích, cũng không trả lời, như là đang ngẩn người.

Cậu hỏi, "Có phải thấy ông đây đối với cậu thật quá tốt?"

Cô vẫn như cũ im lặng.

Hai người giằng co, nhìn nhau không nói một lời, tiếng chuông vào lớp kêu vang.

"Mẹ kiếp, quên đi."

Cậu đột nhiên nổi giận, ném lại một câu này rồi bỏ đi, chỉ để lại cho cô bóng lưng xa dần.

Hứa U đứng tại chỗ một lúc.

Lúc bước vào lớp, giáo viên đang giảng bài.

Cô đứng trước cửa, lễ phép xin vào lớp.

Lão sư cau mày, nhìn thấy người xin là cô cũng không gây khó dễ, gật đầu cho Hứa U vào.

"Cậu đi đâu vậy?" Trịnh Hiểu Lâm quay qua nhỏ giọng, muốn nói lại thôi: "Khi nảy tớ thấy cậu và Tạ Từ đi với nhau, còn..."

Hứa U lấy sách ra, mở hộp bút, ngón trỏ để lên môi: "Xuỵt, tan học rồi nói."

Lão sư viết bài lên bảng, học sinh ở dưới chép vào, vốn sẽ là một cảnh hài hòa yên tĩnh cho đến khi một tiếng "rầm" long trời lở đất vang lên.

Cửa phòng học ở phía sau bị người trực tiếp dùng chân đá văng.

Ván cửa đập vào tường, lại theo quán tính trở về, kẽo kẹt kẽo kẹt lung lay qua lại mấy tiếng.

Cả lớp cùng nhau quay lại, giáo viên cũng ngừng tay viết phấn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!