Editor: Hải Đường
Ngài đây là đang làm gì vậy?
- --
Chỉ vài giây, không khí xung quanh dường như ngừng lại.
Trên sân băng, nam thanh nữ tú chen chúc tạo thành các cặp, tiếng cười đùa, tiếng la hét khắp sân, mọi người ai cũng hưng phấn, cùng nhau cao giọng đếm ngược.
Tăng Kỳ Lân chống tay vịn, ánh mắt quét qua hai người đang ôm nhau cách đó không xa, thuận miệng hỏi người bên cạnh: "Từ lại có bạn gái mới?"
Một nam sinh nói: "Em trai cậu mà cậu cũng không rõ sao?"
"Xì, tớ làm gì có thời gian mà quan tâm, nó chính là lo lắng bản thân nhàn hạ cả ngày."
"Nhưng mà Từ so với cậu lợi hại hơn, rất biết làm các cô gái nhỏ yêu thích."
"Rất giống ba nó."
Tăng Kỳ Lân quay đầu nhìn về phía trước, đột nhiên nhướng mày, "a" một tiếng, "Hai đứa nó đánh nhau?"
Tạ Từ ngồi xuống đất, đau đớn nhíu mày xoa xoa vai.
"Ngày của tôi..."
Hứa U vừa rồi cũng không biết lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, bị Tạ Từ sống chết quấn lấy không bỏ, dưới tình thế cấp bách, cô nhắm ngay cánh tay của cậu mà cắn.
Người phía sau ngay lập tức liền thấy đau, dường như cô đã dùng hết sức mà đẩy cậu ta ra.
Sân băng không giống như mặt đường, rất khó để giữ thăng bằng.
Tạ Từ không kịp phòng bị, liền bị cô xô ngã trên mặt băng, cả người có chút ngu ngốc.
"Thần kinh"
Hứa U mắng một câu, nâng mu bàn tay, dùng sức lau mặt.
"Không phải, tôi nói này." Tạ Từ cúi đầu, kéo ống tay áo, nhìn thấy dấu răng chỉnh tề cắm sâu vào tay mình, nhịn không được ồn ào, "Là tôi ôm cậu, nhưng cậu cắn tôi có nương tay đâu Hứa U?"
Hứa U trừng mắt liếc một cái, to gan nói: "Xứng đáng lắm, là cậu cắn tôi trước."
Cô rất muốn bỏ đi, nhưng ngại bản thân đã bị kéo ra tới giữa sân, cô lại không biết trượt trở về như thế nào, đáy lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Tạ Từ không chút hoang mang. Cậu ngồi dưới đất, một tay chống ở phía sau, từ dưới nhìn lên cô, suy nghĩ nói: "Tôi cắn cậu khi nào."
"............"
Biến thái.
Da mặt cậu ta còn dày hơn cả tường thành.
Hứa U cắn chặt răng không nói một lời, ngồi xổm xuống, bắt đầu tháo nút buộc dây giày của mình.
Tạ Từ vẫn tiếp tục nói: "Đó gọi là tình thú cậu biết không?"
Dù sao cô cũng không thèm trả lời lại cậu, cậu liền nói một mình.
Nói một hồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!