Chương 5: Phúc lợi tân thủ đến chậm

Editor: Đào Tử

_____________________________

"Từ, từ mẫu thủ trung... Kiếm? ? ?"

Thẩm Đường sửng sốt, xác định là kiếm không phải tuyến?

Còn có nửa câu dưới là "Du tử thân thượng phách" !

_Câu thơ gốc:

Từ mẫu thủ trung tuyến,

Du tử thân thượng y.

( Sợi chỉ trong tay mẹ hiền,

Nay ở trên áo người đi xa)

_Câu trong truyện:

Từ mẫu thủ trung kiếm,

Du tử thân thượng phách

(Thanh kiếm trong tay mẹ hiền,

Nay bổ thân con người đi xa)

"Từ mẫu" này có độc nha.

Nếu nói câu đầu tiên xem như có thể hiểu được —— Gặp phải con trai hố mẹ mình, dù là mẹ hiền tốt tính cũng sẽ bị bức ra lửa giận, bằng không sao có "Dưới roi vọt ra con hiếu" —— Nhưng câu phía dưới quả thực khiến cô sốc cả năm!

[ Một giây mười tám kiếm, kiếm kiếm xuất bạo kích. ]

Phản ứng đầu tiên của Thẩm Đường chính là ——

"Người đi xa" lạnh không?

Loại văn học kinh khủng không đứng đắn này có thể phá cục thật? ? ?

Cô đối với trực giác của mình sinh ra hoài nghi.

Đồng dạng cảm giác không hợp thói thường còn có quan sai thủ lĩnh bị Thẩm Đường cường ngạnh túm xuống—— Vậy mà hắn lại bị phạm nhân lưu đày mười mấy tuổi ra mặt mạnh mẽ kéo xuống chiến mã!

Đồng thời cũng sinh sát tâm chân chính.

Hôm nay không gϊếŧ Cung tặc, ngày sau tất hậu hoạn!

Tuân thủ nguyên tắc "Bất động như sơn, động như lôi chấn", cánh tay hắn đột nhiên tụ lực, thu hồi mũi thương bị nắm chặt, lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lần nữa mãnh liệt đâm ra ngoài, mục tiêu chính là mắt trái Thẩm Đường.

Ai ngờ ——

Mũi thương đâm xuyên xương sọ trong dự liệu không phát sinh, trên đường nhận được được một cỗ lực cản gần như có thể chấn bàn tay hắn tê dại.

Keng!

Mũi thương và thân kiếm giằng co, kia là một thanh cổ kiếm tạo hình đơn sơ, thân sáng như tuyết, mơ hồ có tiếng long ngâm hổ gầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!