Chương 42: (Vô Đề)

Vào thu, thời tiết có chút lạnh.

Thẩm Thần ngồi ở bên trong xe, nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ xe dần lướt qua, trong đầu là một mảng hỗn độn.

Ở phía trước lái xe chính là Cửu Dạ, ngồi bên cạnh anh là Lục Tranh.

Cửu Dạ đang nói chuyện gì đó câu được câu không, trước sau vẫn luôn ồn ào, nhưng một chữ Thẩm Thần cũng không nghe vào.

Cậu vốn dĩ không dám có suy nghĩ kỳ quái với Lục Tranh, nhưng bây giờ mỗi câu mỗi chữ anh nói ra đều khiến cậu nghĩ đến chuyện ái muội.....

Cậu cảm thấy, giống như có gì đó không giống như trước.

Xe rất nhanh đã đi vào một tiểu khu, Cửu Dạ xuống xe, liền đến giúp Lục Tranh bước xuống.

"Cậu trở về đi, tôi không còn việc gì." Đi đến thang máy Lục Tranh nói.

Cửu Dạ chớp mắt tràn đầy vẻ tò mò, rất nhanh liền nhanh chóng buông lỏng tay: "Vậy được rồi, bố mẹ tôi đang ở nhà chờ tôi, Thẩm Thần, em đến đỡ cậu ấy."

Bị điểm danh đến Thẩm Thần giật mình một cái, giống như đang suy nghĩ đột nhiên phục hồi tinh thần.

Cậu quay đầu nhìn Lục Tranh, tựa như đang ở suy nghĩ tự hỏi: "Vâng...."

Đinh!

Thang máy đến.

Cửu Dạ lùi về sau vài bước, nhìn hai người họ khoát tay: "Anh Lục nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì thì gọi cho tôi."

Lục Tranh: "Sẽ không có chuyện gì."

Nói xong, cánh tay rất tự nhiên mà khoác lên vai Thẩm Thần, đi vào thang máy.

Thang máy khép lại, chậm rãi đi lên.

Cửu Dạ đứng tại chỗ nhún nhún vai: "Chậc chậc, có vợ nhỏ rồi liền không cần anh em, đúng đúng, có Thẩm Thần bên cạnh thì làm gì có chuyện, là rên rỉ mới phải, haiz!"

3, 4, 5.... Thang máy rất nhanh đã đi lên cao.

Thẩm Thần nhìn trên cửa thang máy phản chiếu hình ảnh ngược, anh một tay khoát lên vai cậu, dựa vào người cậu, nhưng nhìn hình ảnh đó lại giống như cậu đang bị anh kẹp lại vậy.

"Ngày mai em có tiết không?" Lục Tranh đột nhiên hỏi.

Thẩm Thần gật gật đầu: "Buổi sáng có."

"Ừ."

Thẩm Thần nâng mắt nhìn anh: "Em đi rồi một mình anh có thể được không, anh.... hay là hộ lý đến sẽ thích hợp hơn."

"Không cần." Lục Tranh thản nhiên nói: "Người xa lạ, tôi sẽ không quen."

"Vâng."

"Thế nào, không muốn ở đây."

Thẩm Thần hơi hít vào, vội lắc đầu.

Đúng lúc này thang máy ngừng lại.

Sau khi bước ra khỏi thang máy đến cửa lớn của căn hộ, Thẩm Thần hai mắt mà đánh giá, mở miệng nói: "Hôm nay lúc em rời khỏi ký túc xá liền gặp được dì quản lý....."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!