Chương 33: (Vô Đề)

Lục Tranh bởi vì lo lắng cho cậu nên mới đến đây nhìn một chút, hiện giờ thấy Thẩm Thần xem như còn tỉnh táo, mà Trúc Lan Khuê đã ngủ say, lúc này anh mới yên tâm.

"Em còn đợi cái gì." Lục Tranh nói: "Mau đi ngủ, đừng có uống rượu nữa."

Thẩm Thần rời khỏi khuỷu tay anh, giống như sợ anh thật sự sẽ đánh đòn cậu, có chút ngoan ngoãn gật đầu: "Em vào trong ngủ với cậu ấy."

Trúc Lan Khuê và Tống Từ xem như anh em chiến hữu, nhưng Thẩm Thần và Trúc Lan Khuê lại như chị em khuê mật vậy, hai đứa ngủ cùng nhau không phải chưa từng, thế nên Lục Tranh cũng không lo lắng cái gì.

"Ừ."

"Vậy còn anh..."

"Lát nữa tôi sẽ đi."

"Ồ." Thẩm Thần nhìn anh vài lần, xoay người đi vào trong phòng Lan Khuê.

Thật ra Thẩm Thần vừa choáng vừa mệt, hơn nữa Lục Tranh ở bên ngoài mang cho cậu cảm giác an toàn, cho nên vừa nằm xuống giường đã ngủ mất.

Lục Tranh đứng một hồi trên chỗ bãi rượu, điện thoại vang lên.

"Alo."

"Anh Lục...."

"Ừ."

"Khụ, chuyện đó.... Trúc Lan Khuê em ấy, thế nào rồi."

Lục Tranh đến gần sô pha liền ngồi xuống: "Lúc tôi tới đã ngủ rồi."

"Ồ..."

Lục Tranh: "Thế nào... lo lắng sao?"

Cửu Dạ nói: "Em ấy luôn hấp tấp, tôi không biết em ấy sẽ khổ sở như vậy, nhưng mà tôi.... nói thế nào nhỉ, anh Lục, em ấy nhỏ tuổi, từ nhỏ từ đến lớn tôi đều xem em ấy như em gái, bây giờ đột nhiên tỏ tình như vậy, làm tôi có chút hoảng."

Lục Tranh nhìn thoáng qua về phía cửa phòng, như nghĩ tới điều gì đó: "Tuy nhỏ hơn cậu vài tuổi nhưng giờ em ấy cũng trưởng thành rồi."

Cửu Dạ: "Nói là nói như thế, nhưng chuyện đến với tôi quá bất ngờ."

"Vậy cậu tính làm như thế nào?"

Cửu Dạ ở đầu bên kia di động phiền não mà cào tóc: "Tôi cũng không biết."

"Suy nghĩ lại cho kỹ, không thích thì dứt khoát, thích...." Lục Tranh một tay vịn lên sô pha, chống hàm dưới: "Thích thì đừng làm em ấy khổ sở."

"Vậy anh Lục, cậu với Thẩm Thần..."

"Như thế nào."

"Cậu đối với Thẩm Thần luôn không giống những người khác, tôi nghĩ hẳn là cậu thích em ấy." Cửu Dạ có chút thăm dò hỏi: "Đúng không?"

Lục Tranh im lặng một lúc lâu.

Cửu Dạ tiếp tục nói: "Vậy nếu cậu thích một người, sẽ dứt khoát nói ra sao."

"Em ấy không giống." Ánh mắt Lục Tranh xuất hiện tia âm u: "Trúc Lan Khuê thích cậu, nhưng Thẩm Thần, em ấy thích người khác."

Vậy nên làm sao anh có thể nói dứt khoát được đây, cậu nhát gan như vậy, không doạ cậu sợ mới là lạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!