Chương 25: (Vô Đề)

Lục Tranh đến cũng nhanh đi cũng nhanh.

Thẩm Thần mặt đỏ bừng quay trở về khu chụp ảnh, cúi đầu giúp Hách Kiệt sắp xếp thiết bị.

Nhớ tới Lục Tranh vừa rồi đi ngang qua cậu giọng nói của anh nhuộm ý cười, càng nghĩ cậu càng cảm thấy thật xấu hổ.

A.... chào là tay phải...

Cậu biết chứ, cậu cũng đã từng học qua trong kỳ quân sự ở trường nhưng lúc nãy do cậu khẩn trương cho nên đã quên mất điều này.

"Eh, người đàn ông vừa nãy là ai, hiện giờ mấy anh lính đều soái như vậy sao? Quả nhiên là ưu tú thì phải phục vụ vì đất nước." Mục An Thâm nhỏ giọng mà tán thưởng.

Một nhân viên công tác trong đoàn nói: "Không phải người bên cạnh vừa nãy gọi anh ấy là phó doanh sao, wow wow...! Tuổi còn trẻ mà đã lên được vị trí này, rất lợi hại."

"Hả, anh nghĩ anh ta bao nhiêu tuổi, có bạn gái rồi sao?"

"Thoạt nhìn có vẻ anh ta hơn hai mươi tuổi, bạn gái thì... Tôi nghe nói rằng những người lính rất bận rộn, có lẽ cũng chưa có đâu...." Nhân viên công tác sau khi nói xong lại cười: "Chỉ là không có cũng không liên quan đến cậu."

Mục An Thâm: "Này, anh..."

"Được rồi." Hách Kiệt liếc nhìn hai người họ: "Hai người làm cái gì vậy, lải nhải dài dòng, cùng Thẩm Thần mà học hỏi, mau làm việc."

"........"

Hách Kiệt: "Thật là."

Mục An Thâm bĩu môi, nhìn chằm chằm vào Thẩm Thần, trong lòng chửi thầm, thật là biết giả vờ.

Quay chụp xong cũng đã là giờ nghỉ trưa.

Sau khi ăn xong, Thẩm Thần và những người khác quay trở về ký túc xá để nghỉ ngơi.

Hai giờ chiều, quân đội bắt đầu thực hiện các bài huấn luyện, đội nhiếp ảnh cũng ở đây để chuẩn bị chụp ảnh.

Dù sao ở đây cũng là doanh trại, không phải ai cũng có thể chụp ảnh, vì vậy cấp trên của quân đội cũng đã chỉ định một số binh lính có thể để lộ mặt để thực hiện những bức ảnh cận cảnh.

"Thời gian có hạn, tôi sẽ đi với nhóm A đến trường bắn." Hách Kiệt nói: "Thẩm Thần, Mục An Thâm, hai cậu đi với nhóm B đến sân huấn luyện, tôi muốn chính là những bức ảnh chân thực nhất, nhớ kỹ, chụp nhiều một chút về sau còn lựa chọn."

"Vâng."

Cả đoàn chia làm hai đi hai hướng khác nhau.

Thẩm Thần cùng Mục An Thâm đi theo tổ B và các binh lính đến sân huấn luyện.

Lúc sắp đến nơi, Thẩm Thần nhìn từ xa đã thấy nhiều người trên sân huấn luyện đang vật lộn.

Người lính đi phía trước cậu, nói: "Thầy giáo Thẩm, trước tiên chúng ta hãy chụp ở chỗ này."

Thẩm Thần ngượng ngùng nói: "Anh đừng gọi tôi là giáo viên...."

Anh lính gãi đầu: "Tôi không biết phải xưng hô như thế nào mới đúng."

Thẩm Thần có chút xấu hổ: "Được rồi, vậy, anh cứ gọi như anh muốn đi."

"Được!"

"A, anh ta kìa!" Sau khi đến gần, Mục An Thâm bất ngờ kéo tay áo của Thẩm Thần.

Thẩm Thần đang điều chỉnh máy ảnh, ngước mắt nhìn lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!