Chương 17: Đến công ty

Cùng Tư Nguyên đến công ty để tìm hiểu sơ bộ tình hình của công ty, sau khi trở về nhà, Giang Ảnh vội vàng ăn bữa tối, ngồi xuống bàn và bắt đầu cố gắng chuyển những nội dung liên quan mà mọi người đã bàn bạc hôm nay thành nội dung kế hoạch hoạt động của công ty.

Ngày đầu tiên đến thành phố B, cô chạy tới chạy lui mấy lần, sau khi tiếp nhận nhiều thông tin như vậy, Giang Ảnh cảm thấy hơi mệt mỏi, đầu óc có chút chậm chạp.

Ngồi vào bàn một lúc lâu, Giang Ảnh không biết nên bắt đầu công việc của mình từ đâu.

Thật ra đối với việc giúp Tư Nguyên lập nghiệp, trong lòng Giang Ảnh cũng không chắc chắn lắm.

Cô đã từng làm công việc vận doanh các công ty Internet, nhưng đã rất lâu rồi.

Cô đã dạy ở thôn Tiên Quả được ba năm, thời gian ở những nơi xa thành phố luôn chậm hơn. Những ngành công nghiệp Internet giống như một chàng trai trẻ không ngừng phát triển và không ngừng tiến lên, ba năm sau, tư bản, công nghệ, môi trường, thị trường và các kênh vận doanh đều đã có những thay đổi to lớn.

Giang Ảnh cảm thấy khó có thể tin tưởng khi vừa kết thúc công việc giảng dạy cách đây không, mình lâu lại có thể nhanh chóng thích nghi với môi trường mới và cung cấp cho công ty của Tư Nguyên một kế hoạch vận doanh chuyên nghiệp.

Nhưng Tư Nguyên tin tưởng cô.

Tối hôm sau, Tư Nguyên mời cô đến nhà, dành nhiều thời gian để giải thích cặn kẽ cho cô về những thay đổi của môi trường bên ngoài trong những năm gần đây, những thay đổi trong phương thức hoạt động của công ty và những khó khăn mà công ty gặp phải, nếu phạm phải sai lầm thì mọi người sẽ giải quyết như thế nào.

Lời giải thích của Tư Nguyên trật tự và rất tỉ mỉ, Giang Ảnh chỉ cần lắng nghe tất cả những gì Tư Nguyên nói, tất cả những thắc mắc của cô đều được giải đáp.

Giang Ảnh hơi hoảng hốt.

Trang trí nhà của cô ấy dường như không có nhiều thay đổi, bạn thân của cô vẫn thích màu hồng và xanh nhạt, nhìn tổng thể căn phòng vẫn giống như một căn phòng công chúa đáng yêu.

Nhưng Giang Ảnh cảm thấy một sự thay đổi to lớn trong lời giảng giải nãy giờ của cô bạn.

Tư Nguyên ở thời điểm này đã trưởng thành, khôn ngoan và tràn đầy nhiệt huyết. Đồng thời có cái nhìn sâu sắc và thực phi thường.

Với lời giải thích của Tư Nguyên, cùng với kiến thức và kinh nghiệm làm việc vững chắc của bản thân, Giang Ảnh sớm không còn lo lắng về việc bản thân gặp khó khăn trong việc thích nghi với môi trường mới.

Nhưng điều khiến Giang Ảnh cảm thấy hoàn toàn thoải mái là cô tin rằng bạn của mình sẽ không chỉ trở thành một người tốt hơn, mà còn sẽ trở thành trụ cột mà toàn bộ công ty có thể tự tin dựa vào.

Có lẽ vì nghĩ đến Tư Nguyên, Giang Ảnh đã được truyền cảm hứng và nhanh chóng mở mang đầu óc.

Cô đã dành hai giờ đồng hồ để viết một phần của bản thảo kế hoạch hoạt động. Trước khi chìm vào giấc ngủ, Giang Ảnh xem lại bản thảo của mình và cảm thấy trạng thái làm việc của mình đã trở lại rồi.

Mấy ngày sau, Tư Nguyên bận chân không chạm đất, nhưng vẫn tranh thủ thời gian liên lạc với Giang Ảnh, dặn cô ấy đừng vội lao vào công việc, nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ chính là tìm một căn nhà mà cô có thể sống lâu dài.

Mặc dù giọng điệu của Tư Nguyên trên điện thoại có vẻ rất thoải mái, nhưng Giang Ảnh có thể cảm nhận được áp lực trên người bạn của mình.

Sự phát triển của Lớp học Khải Tư sắp xảy ra, vận doanh luôn là một thiếu sót. Khó khăn lắm thì mới có người tới gánh vác mảng này là mình, cô nghĩ Tư Nguyên thực sự muốn bắt đầu công việc sớm hơn.

Cô quyết định bắt đầu tìm nhà trước, sau khi ổn định cuộc sống thì có thể bắt tay vào làm càng sớm càng tốt.

Giang Ảnh đã liên hệ với một số người trung gian cùng một lúc, một số do Tư Nguyên gửi cho cô, một số do Giang Ảnh tự tìm thấy. Đồng thời, cô vẫn đang tìm bất động sản cho thuê trên mạng.

Chạy mấy ngày nay, sau khi xem qua bảy tám căn nhà, so sánh điều kiện và giá cả của từng căn, cuối cùng Giang Ảnh cũng định thuê một căn hộ một phòng ngủ cách công ty không xa.

Nhà mới thuê tuy không nằm trong quần thể chung cư cô đang thuê ngắn hạn và cũng không gần công ty 5 phút đi bộ, nhưng vẫn nằm trong phạm vi của khu công nghiệp, cách công ty hai hoặc ba trạm dừng xe buýt. Thông thường có thể đi xe buýt đến nơi làm việc, đi bộ thì khoảng chừng 20 phút đồng hồ.

Chủ nhà cũng là một người trẻ tuổi, mua căn hộ này khi đi làm ở thành phố B cách đây vài năm, năm nay định về quê làm việc nên đăng tin cho thuê trên mạng.

Theo thông tin liên hệ trên bài đăng, Giang Ảnh đã hẹn chủ nhà đến xem nhà, kiểm tra bên ngoài còn hài lòng hơn cả ảnh trên mạng.

Một phòng ngủ không lớn, phòng vệ sinh ở bên trái cửa, sau đó là một phòng khách cộng với không gian phòng ngủ mở, sau đó là ban công và nhà bếp thông nhau.

Vì chủ nhà đã sống ở đó trước đây nên ngôi nhà đang ở trong tình trạng tốt, đồ nội thất bằng gỗ tròn màu trắng rất tinh tế và dễ thương, cách bài trí trong phòng đơn giản và ấm áp.

Giang Ản nói chuyện với chủ nhà một lúc thì nhận ra hai người tốt nghiệp cùng một trường, người kia là đàn chị khóa trên của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!