Chương 73: Họ sẽ cùng nhau ngắm vô số mùa tuyết rơi (Kết thúc)

Ngày hôm sau, đại hội tỉ thí vẫn được tiến hành như cũ. Hạ Lan Li Vũ trực tiếp vượt cấp, cùng Thủ Dương trấn thủ lôi đài, tạm thời cũng được thảnh thơi, trước ngày cuối cùng của đại hội tỉ thí đều không cần ra trận.

Mà ngày hôm đó, Hạ Lan Tuyết và Lâm Khước Li đều không có tham dự.

Hạ Lan Tuyết dẫn Lâm Khước Li đến thần đàn của Vạn Kiếm môn, nói đúng hơn là một tòa đài cao trống trải, trước kia được xây dựng để Hạ Lan Tuyết luyện công, có thể ngăn cách linh khí trong và ngoài, sẽ không gây ảnh hưởng đến xung quanh.

Dù sao thì Di Hồn thuật là cấm thuật, nếu cưỡng ép dùng lên người Lâm Khước Li, một kẻ nhập cư trái phép của thế giới này thì thiên lôi chắc chắn sẽ không bỏ qua.

"Ai..." Lâm Khước Li thở dài: "Ta đúng là khách quen của thiên lôi rồi."

Rõ ràng không tu luyện đột phá, nhưng lần đầu tiên song tu đã có thiên lôi, hiến tế Ma kiếm cũng có thiên lôi, rồi bị thiên lôi đánh chết, giờ lại còn phải đối mặt với thiên lôi nữa.

Hạ Lan Tuyết khẽ cười, vỗ l*n đ*nh đầu Lâm Khước Li: "Ngồi xuống đi."

Giữa đài cao, hai người ngồi khoanh chân, đối diện nhau.

Hạ Lan Tuyết bế thân thể Ma tôn của Lâm Khước Li lên, đặt ở chính giữa hai người.

Thân thể Ma tôn được Hạ Lan Tuyết dùng linh lực và hàn khí bảo dưỡng toàn bộ, hiện giờ sau khi chuyển ra khỏi động phủ Hàn Băng vẫn không hề tổn hại chút nào.

Lâm Khước Li nhìn thân thể Ma tôn ấy, khối thân thể này sau khi được cậu sử dụng, ngũ quan vốn mang nét quyến rũ lại mang theo vài phần... ngốc nghếch... à không, đáng yêu và tinh xảo hơn. Cậu không biết sau khi trở về thân thể này rồi sẽ biến thành dáng vẻ gì nữa. Còn thân thể hiện tại của cậu thì sao? Liệu cũng sẽ gặp "cái chết" hoặc tiêu tan mất không?

Nhưng những điều đó giờ cũng không thể hiểu hết được.

Lâm Khước Li hít sâu một hơi, không sao, sắp biết ngay thôi.

—— Nghi thức bắt đầu rồi.

Hạ Lan Tuyết giơ tay bày trận. Trong nháy mắt, trên mặt đá hiện lên những hoa văn tối màu phát sáng âm u, từ thân thể Ma tôn lan ra khắp toàn bộ mặt đất.

Lâm Khước Li nuốt nước bọt, lần cuối cùng cậu thấy cảnh tượng này là trước khi hiến tế rồi chết.

Theo ánh sáng lập lòe, bầu trời bắt đầu kéo mây đen dày đặc, sấm chớp giăng ngang giữa những tầng mây, thế tới cực kì dữ dội.

—— Thiên phạt đang giáng xuống!

Lâm Khước Li cúi đầu, thấy những đường văn sáng tối ấy từ trên mặt đất bò lên, quấn quanh nửa th*n d*** của cậu.

Cậu cũng cảm nhận được một luồng linh lực đang rót vào cơ thể mình, chắc là Hạ Lan Tuyết đang bắt đầu vận công, mà nơi này chính là trung gian dẫn truyền linh lực.

Ý thức của Lâm Khước Li bắt đầu mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn thân khi thì lạnh buốt, khi thì nóng rực.

Hạ Lan Tuyết nhắm mắt, thấp giọng nói: "A Li, đừng sợ. Thuật pháp này sẽ kéo dài vài canh giờ, trong lúc đó có thể em sẽ mất ý thức."

"Có sư tôn ở đây, ta không sợ."

Giờ phút này, thứ duy nhất có thể ngăn cản bọn họ chỉ là sức mạnh từ ngoài thế giới, ví dụ như Thiên Đạo từng ép cậu chết trong cốt truyện trước đó.

Nhưng ngoại trừ cái hệ thống mạnh mẽ kiểu "Schrödinger" kia, Hạ Lan Tuyết hiện tại đã là tồn tại mạnh nhất tam giới. Nếu ngay cả Hạ Lan Tuyết và nó đều không thể chống lại Thiên Đạo, thì không còn cách nào khác.

*Bắt nguồn từ con mèo Schrödinger trong vật lý lượng tử — ví dụ nổi tiếng về một con mèo vừa sống vừa chết cho đến khi bị quan sát = một kiểu sức mạnh "nửa thật nửa ảo" như con mèo Schrödinger

Ầm ——!

Lời còn chưa dứt, một tia huyền lôi từ trên trời giáng thẳng xuống bọn họ!

Kim quang của kết giới bảo hộ lập tức mở ra, vững vàng bảo vệ. Sấm sét đánh trúng kết giới, cả khu rừng chấn động dữ dội.

Ầm! Ầm!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!