Chương 43: Ma tôn hiện thế

Ầm —— tiếng nổ vang trời!

Từ bốn phía truyền đến âm thanh rung chuyển núi rừng, giống như có một con mãnh thú vừa tỉnh giấc, giữa những tiếng động còn xen lẫn những âm thanh huyền ảo, mơ hồ vang vọng.

"Sát trận?!"

Thiên Tuế vốn đang đuổi theo Lâm Khước Li, lập tức dừng lại, kinh hãi nhìn về phía sau núi.

Lâm Khước Li cũng quên cả chuyện chạy trốn, chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, trong lòng tràn lên một dự cảm chẳng lành.

Cậu nắm chặt vai Thiên Tuế, hỏi dồn: "Cái đó... là gì vậy?!"

"Bốn phía Huyền Âm môn đều có sát trận bao quanh bảo hộ, giống như Vạn Kiếm môn của sư tổ có phi kiếm trấn giữ trên trời vậy... Mà sát trận này chỉ cần năm vị trưởng lão đồng thời truyền tu vi vào là có thể kích hoạt, dùng để đối phó kẻ địch."

Lâm Khước Li trừng to mắt: "Vì sao lại đột nhiên khởi động sát trận?!"

"Không... không biết... Hiện tại Diệu Âm tiên tử cũng vừa ra ngoài có việc! Chẳng lẽ là..."

Chẳng lẽ... là để diệt khẩu?!

Phía sau núi có lẽ thật sự đang giam giữ người của tộc Thiên Địa. Không biết vì sao chính đạo và Kim trưởng lão lại không giết bọn họ, có lẽ là vì họ vẫn còn giá trị lợi dụng. Nhưng bây giờ, chắc là vì Hạ Lan Tuyết đã lần theo dấu đến đây, mà Trường Minh tiên quân là người có quan hệ thân thiết với Diệu Âm tiên tử cũng đã xuất hiện. Có lẽ sợ mọi chuyện sắp bị bại lộ nên mới nôn nóng muốn tiêu hủy chứng cứ.

Dù là với mục đích nào, việc không giết Ma tộc mà để lộ ra mưu kế này, hậu quả đều vô cùng nghiêm trọng.

Lưng Lâm Khước Li lạnh toát. Nếu thật sự là như vậy... cậu phải nghĩ cách cứu những Ma tộc kia! Dù sao cậu đã hứa với A Vũ rồi!

Lâm Khước Li hít sâu một hơi, cùng Thiên Tuế chạy nhanh về phía sau núi.

"Tiểu Lạc?"

Khi vừa đến cửa vào phía sau núi, Lâm Khước Li nhìn cánh rừng trước mặt đang định bước vào thì nghe có người gọi cậu lại.

Cậu xoay người, nhìn thấy một người nam nhân da trắng nhợt.

"Trường Minh tiên quân!" Thiên Tuế quay đầu, mừng rỡ nói: "Sư tổ và sư phụ của ta đâu? Hai người có nghe thấy động tĩnh ở sườn núi không?"

Trường Minh tiên quân nhìn chằm chằm vào Lâm Khước Li, sắc mặt lạnh xuống: "Đạp Tuyết dùng pháp nhãn truy tìm Ma tộc, Thủ Dương thì đi tìm Diệu Âm rồi. Còn ngươi..."

Lâm Khước Li ngây người nhìn Trường Minh, chưa kịp mở miệng, chỉ thấy trước mắt chợt lóe sáng.

Ngay sau đó, mũi kiếm của Trường Minh đã chỉ thẳng vào yết hầu của Lâm Khước Li.

Nam nhân gầy yếu kia vừa rút kiếm ra, không khí xung quanh lập tức nặng nề trầm xuống. Tuy áp lực không mạnh bằng Hạ Lan Tuyết, nhưng vẫn đủ khiến Lâm Khước Li khó thở.

Trường Minh lạnh giọng nói: "Ngươi không phải Lâm Lạc. Ngươi là ai? Thành thật khai ra! Lâm Lạc ở đâu?"

"?!"

Sắc mặt Lâm Khước Li trắng bệch, người cứng đờ đứng yên, không nói nổi một lời, cũng không nhúc nhích.

Cậu thật sự bị dọa choáng váng.

Cùng lúc đó, trong đầu cậu vang lên tiếng hét hoảng loạn.

"Hệ thống!!! Cậu nói là sẽ không bị phát hiện cơ mà!!"

Lâm Khước Li vốn chạy trốn là vì sợ Trường Minh sẽ hỏi cậu những điều cậu không biết, vì cậu chẳng hiểu gì về cách nguyên chủ và Trường Minh từng đối xử với nhau, cũng không biết nên trả lời thế nào, sợ càng nói càng lộ ra nhiều.

Nhưng cậu không ngờ, ngay khi Trường Minh nhìn cậu, ánh mắt đầu tiên đã như nhìn thấu hết mọi thứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!