Lâm Khước Li bước vào nhà kho, khẽ nhíu mày.
Có lẽ vì đây là nhà kho nên bốn phía không có cửa sổ, ánh sáng khá u ám, nhìn quanh đều thấy có chút rùng rợn.
Lâm Khước Li quay đầu lại, lập tức thấy vị thành chủ vốn mập lùn đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng kỳ dị, dung mạo cũng bắt đầu thay đổi.
Ngũ quan của gã bắt đầu vặn vẹo, cả người run rẩy, miệng phát ra những âm thanh quái lạ.
Lâm Khước Li lập tức cảnh giác, lùi về sau vài bước.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lâm Khước Li cảm thấy bất an. Từ khi xuyên thư đến giờ, cậu gần như đi hai bước là gặp nguy hiểm, trốn cũng trốn không thoát khiến cậu thật sự tê cả người.
Ban đầu cậu còn định chạy ra ngoài gọi Thiên Tuế đến, nhưng lại thấy thành chủ kia đột nhiên đứng thẳng dậy, nghiêng đầu cười nham hiểm nhìn cậu: "Thế nào? Giả làm người chính đạo mãi, nghiện luôn rồi hả? Đến mức quên mất bản thân là ai, còn muốn diễn vở sư đồ thâm tình sao?"
Lâm Khước Li khựng lại, trừng to mắt nhìn thành chủ.
Cái gì cơ?!
Thành chủ lạnh lùng cười: "Nghe nói gần đây ngươi sai đám ảnh vệ đi điều tra ta? Không cần phiền toái thế đâu, muốn biết thì trực tiếp hỏi ta là được."
Lâm Khước Li cũng cười lạnh: "Hỏi ngươi, ngươi sẽ thật thà khai ra sao?"
Sau đó cậu âm thầm gọi: "Đại Tráng! Khẩn cấp triệu hồi Đại Tráng! Cái quỷ gì đây vậy?!"
Nhìn thì giống Ma tộc, nhưng sao vòng tay lại không có phản ứng?!
[Chờ tôi xem quảng cáo 30 giây đã!]
"... Đại Tráng! Giờ phút này mà còn quảng cáo?! Tôi đang liều mạng nè trời! Chỉ còn thiếu có 1 điểm tích phân thôi mà!"
[ Được rồi... Đù má! Là Kim trưởng lão! Lão đã đạt được thỏa thuận với thành chủ, có lẽ thành chủ nhận được lợi ích gì đó từ lão nên mới cho phép lão tạm thời đoạt xác, ch**m l** th*n th* mình! ]
Thật là cao tay. Vì dùng thân thể của thành chủ nên hoàn toàn không phát ra ma khí, khiến Lâm Khước Li không thể gây thương tổn được.
Lâm Khước Li suýt nữa thì muốn ngửa cổ hét lên.
Kim Thiền!!
Cái quỷ gì chứ, là Kim Thiền trong truyền thuyết đó!!
Lão tới đây làm gì?!
Thành chủ cười khẽ: "Ngươi thật ngạo mạn... Ma tôn đại nhân tôn kính, để ta nhắc nhở ngươi một chút."
Lão tiến lại gần Lâm Khước Li, trên mặt nở nụ cười nhưng ánh mắt thì lạnh lẽo: "Đừng quên, ngươi chỉ còn lại bảy ngày thôi. Bảy ngày nữa, đan hỏa nguyên dương trong cơ thể ngươi sẽ không thể khống chế được nữa. Tốt nhất nên nhanh chóng giết Hạ Lan Tuyết để lấy được hàn nguyên hồn đi."
Lâm Khước Li học theo Hạ Lan Tuyết, trừng mắt nhìn lão bằng ánh mắt khinh miệt.
—— "Đại Tráng!!!"
Cứu mạng, sao cậu lại toàn nghe thấy mấy từ mình không hiểu thế này!!!
[Đang tra, đang tra đây!]
[Á à...! Ký chủ, tôi hiểu rồi! Ma tôn trong nguyên tác tu luyện tà công để khắc chế thể chất lô đỉnh, nhưng vì Hạ Lan Tuyết OOC nên Ma tôn không thể hấp thu đủ dương khí của tu sĩ chính đạo, khiến thể chất lô đỉnh ngày càng nghiêm trọng.]
*OOC (out of character): không giống với hình tượng/thiết lập được xây dựng ban đầu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!