"Phải làm sao bây giờ...!"
Sắc mặt Lâm Khước Li tái nhợt, nhưng Thiên Tuế vẫn chưa nghi ngờ cậu. Chỉ thấy Thiên Tuế rút kiếm, bước lên đứng chắn trước mặt Lâm Khước Li, mũi kiếm chỉ thẳng vào hai huynh muội A Vũ và A Lâm: "Tiểu sư thúc, ngươi bị Ma tộc che mắt rồi!"
Lâm Khước Li cuống quýt nói: "Cái kia... cái kia... thụ yêu mới quan trọng mà!"
Thiên Tuế quát lớn: "Dù là thụ yêu hay Ma tộc, đều phải hợp lực mà tiêu diệt hết!"
Một người khác cũng phụ họa: "Đúng vậy! Ai biết Ma tộc có âm mưu gì, có khi bọn chúng cố ý dụ chúng ta vào đây để mai phục thì sao!"
Thiên Tuế cùng mấy đệ tử trẻ tuổi đồng loạt rút vũ khí. A Lâm và A Vũ thấy vậy cũng lập tức thủ thế phòng ngự, sẵn sàng phản kích. Ngay khoảnh khắc không khí căng thẳng đến cực điểm, chỉ nghe "Ầm ——!", mặt đất rung chuyển, vô số rễ cây khổng lồ từ dưới đất trồi lên!
Mọi người đều không kịp đề phòng. Có người bị rễ cây đánh bay, Lâm Khước Li ngã nhào lăn lộn khắp nơi; có người may mắn tránh thoát như A Lâm và A Vũ thì nhân cơ hội đó bỏ chạy.
Hai huynh muội lao thẳng về phía thụ tâm, khiến phần lớn rễ cây cũng về dồn hướng đó.
Thiên Tuế và những người còn lại lập tức niệm thuật pháp, chặt đứt những rễ cây đang quấn quanh.
"Đuổi theo!"
Lâm Khước Li sốt ruột đến mức dậm chân, rồi cũng chạy theo mọi người, vừa chạy vừa phóng thuật pháp. Trước mắt cậu, ánh sáng xanh lục quỷ dị càng lúc càng mạnh, sương mù trắng đục tỏa ra dày đặc khắp nơi, đó chính là yêu khí!
Băng qua một bụi cỏ, họ trông thấy cách đó không xa có một sào huyệt khổng lồ được tạo nên từ vô số rễ cây đan xen quấn chặt lại.
Những rễ cây xoắn chặt thành một khối cầu khổng lồ, bên trong dường như giam giữ hơn chục người.
Rễ cây đang cắn nuốt bọn họ!
Không chỉ có Ma tộc mà còn có cả dân thường, xem ra đám rễ cây trong khu vực này đã thu hoạch không ít sinh mạng!
Khi nhận ra có người mới đến, những rễ cây kia dường như càng trở nên hưng phấn, sào huyệt khổng lồ phát ra tiếng rền vang trầm thấp, vô số rễ cây to nhỏ khác nhau cùng vươn ra điên cuồng tấn công.
"Đáng khinh...!" Thiên Tuế hít sâu, ánh mắt lạnh lùng: "Chỉ là một cái thụ tâm thôi mà đã khiến nhiều người bỏ mạng thế này... Con thụ yêu này rốt cuộc đã hại biết bao nhiêu người rồi?!"
A Lâm và A Vũ trông thấy đồng tộc bị nuốt trong khối cầu, nước mắt trào ra, không còn để ý đến xung quanh nữa. Dù Thiên Tuế và mọi người đuổi sát phía sau, hai huynh muội cũng chẳng bận tâm, mắt đỏ ngầu rồi vung vũ khí lao thẳng vào thụ yêu!
Thiên Tuế ánh mắt lóe sáng, lập tức hô lớn: "Giết thụ yêu!"
Khoảnh khắc ấy, không còn phân biệt tiên hay ma, tất cả cùng xông lên tấn công thụ yêu!
Những rễ cây cứng cáp khó chém liên tiếp bị đánh gãy nhưng vẫn ngoan cố, quấn chặt quanh sào huyệt như không chịu buông tha con mồi.
Đệ tử các phái đều nghe lệnh Thiên Tuế, lấy cậu ta làm đầu tàu. Thiên Tuế dẫn đầu lao lên, thân ảnh như sét, nhảy thẳng đến phía trên thụ tâm.
Là đệ tử thân truyền của Thủ Dương, tu vi Thiên Tuế tất nhiên không thấp. Thế nhưng thụ yêu này quá mạnh, khi cậu ta vừa vung kiếm nhắm vào điểm yếu của thụ tâm thì một rễ cây to lớn đã quấn lấy chân, chuẩn bị siết thẳng ngang hông!
"......!"
Rầm ——!
Ngay khoảnh khắc đó, A Vũ
- người cũng đang lao đến thụ tâm đã đẩy mạnh Thiên Tuế sang một bên! Rễ cây đâm thẳng xuyên qua bụng A Vũ, máu tươi phun trào!
Thiên Tuế trừng mắt kinh hoàng: "Ngươi điên rồi sao?!"
Hai mắt A Vũ đỏ ngầu, th* d*c nhìn cậu ta, chỉ kịp nói một câu ngắn ngủi: "Cứu... bọn họ..."
Ma và yêu đều là tà vật, chỉ có kiếm của chính đạo Tiên môn mới có thể hoàn toàn g**t ch*t yêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!