Đại hội tỉ thí kéo dài thêm ba ngày nữa.
Lâm Khước Li cuối cùng cũng không phải lo lắng chuyện bị đánh bại trên lôi đài nữa. Giờ đây cậu có thể ngồi phía sau Hạ Lan Tuyết để xem thi đấu, vừa xem vừa cảm thán chỗ ngồi cao đúng là tầm nhìn khác hẳn thật.
Lần đại hội này quy tụ rất nhiều anh hùng, cao thủ, trong đó không ít người đã nhận được thiệp mời của Vạn Kiếm môn. Một số được các trưởng lão hoặc Thủ Dương tiên quân của Vạn Kiếm môn đích thân thu nhận, số khác thì bị từ chối khéo léo. Dù sao thì, không phải ai muốn vào Vạn Kiếm môn cũng được, ví dụ điển hình chính là Khâu Hằng đó thôi.
Khâu Hằng thua trận lại còn định hạ độc, bị phát hiện nên phạt hai mươi trượng. Chuyện này lan khắp nơi, khiến tộc Trường Minh mất hết thể diện, bèn viện cớ muốn đưa Khâu Hằng về dưỡng thương.
Cả hội trường bây giờ chẳng còn bóng dáng người của tộc Trường Minh nào.
Lâm Khước Li hơi lo, sợ rằng chuyện này do mình gây ra, bèn lén hỏi Kỷ Thuần rằng nếu Trường Minh tiên quân biết chuyện, có nổi giận không.
Kỷ Thuần đáp: "Tất nhiên là sẽ nổi giận rồi!"
Lâm Khước Li: "...!"
Kỷ Thuần lại cười nói: "Không chừng tức giận đến mức đánh Khâu Hằng thêm hai mươi trượng nữa cũng nên."
Lâm Khước Li thầm nghĩ, cũng phải thôi, cậu quên mất người này là bạn của Hạ Lan Tuyết.
"Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", hai người này chắc chắn đều là loại cổ hủ rồi!
Nhưng từ sau chuyện đó, ai ai cũng biết Lâm Khước Li là đệ tử mới của Hạ Lan Tuyết.
Đạp Tuyết tiên tôn, người ngàn năm nay không thu đồ đệ, giờ lại phá lệ. Chuyện này đúng là làm chấn động cả Tiên giới!
Nghe nói vị đệ tử mới này chỉ với tu vi Trúc Cơ đã nghiền ép thiên tài Kim Đan của tộc Trường Minh, đúng là không hổ danh học trò của Đạp Tuyết tiên tôn! Chắc chắn là một khối ngọc thô, tương lai tất sẽ trở thành báu vật.
"Hả?"
Lâm Khước Li chớp mắt, báu vật gì cơ? Ai cơ? Ta á?
Một trưởng lão của Quang Minh giáo cười tươi nói: "Lâm công tử tuấn tú, phong thái phi phàm, tương lai tất thành ngọc quý là phải!"
"Cảm ơn... chắc là vậy?"
Sau khi trở thành đệ tử của Hạ Lan Tuyết, Lâm Khước Li nhận ra đãi ngộ của mình thay đổi hoàn toàn. Trước kia cậu còn phải len lén ngồi ở góc yến tiệc để ăn, giờ thì ngược lại, luôn có người tới tận nơi nịnh bợ.
Lâm Khước Li vốn không thích mấy chuyện như thế nên trốn ra sau lưng Hạ Lan Tuyết để giấu mình đi.
Hôm nay là ngày cuối cùng của yến hội nên Hạ Lan Tuyết cũng có mặt. Sau ngày hôm nay, đại hội chính thức kết thúc, và núi Vạn Kiếm sẽ trở lại yên tĩnh như trước.
Hạ Lan Tuyết nhìn thấy dáng vẻ Lâm Khước Li cố tình trốn sau lưng mình, khẽ lắc đầu.
Một trưởng lão lên tiếng: "Nghe nói tiên tôn sắp cùng đệ tử xuống núi trảm yêu trừ ma?"
Chuyện liên quan đến Ma kiếm, Vạn Kiếm môn chưa từng công bố rộng rãi, nhưng rốt cuộc thì yêu ma làm loạn khắp nơi cũng chẳng thể giấu kín hoàn toàn. Dù các môn phái chính đạo khác không rõ chi tiết, họ vẫn biết Ma kiếm đã tái xuất thế gian khiến lòng người hoang mang, ai nấy đều đang ngấm ngầm tính toán.
Ví dụ như bây giờ, vị trưởng lão của Quang Minh giáo này chính là người đại diện, đến đây để dò hỏi tình hình từ Hạ Lan Tuyết.
"Tiên tôn à, nghe nói lần này ma vật xuất hiện rất gần núi Quần Ma, thật sự nguy hiểm vô cùng. Chúng ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn được? Chi bằng nhân dịp này, để các môn phái khác cử vài đệ tử trẻ tuổi đi cùng tiên tôn, vừa giúp sức trừ ma, vừa rèn luyện bản thân, chắc chắn được lợi không nhỏ!"
Hạ Lan Tuyết không đáp.
Trong chuyện này, có bao nhiêu người thật lòng muốn trừ ma, và bao nhiêu người có ý đồ riêng, hắn đều hiểu rõ cả.
Trước đây, khi Hạ Lan Tuyết tiêu diệt Ma tôn tiền nhiệm, người cùng đi l*n đ*nh núi với hắn là Trường Minh tiên quân và chưởng môn tiền nhiệm của Quang Minh giáo. Chỉ là hai vị ấy tu vi không cao bằng Hạ Lan Tuyết, nay đã đến cuối tuổi thọ, thường xuyên phải bế quan dưỡng sức.
Chính vì có mối quan hệ này, khi Trường Minh tiên quân gửi gắm đệ tử, Hạ Lan Tuyết cũng thuận tình thu nhận. Do đó, khi trưởng lão của Quang Minh giáo lên tiếng, Hạ Lan Tuyết cũng chịu lắng nghe vài câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!