Editor: Diệp Hạ (wpad: dphh___)
Trình Mộc Quân uể oải, ngơ ngẩn vẫy cánh trên nhánh cây hồi lâu, thẳng đến khi hồn thể của chim nhỏ xuất hiện xao động.
Lúc này hắn mới ý thức được, chim nhỏ mà mình gửi thân đói bụng rồi.
Hồn thể của chim nhỏ không mạnh giống nhân loại, lúc Trình Mộc Quân gửi thân lên đã vào ngay thế chủ đạo, hắn không muốn động thì thân thể này cũng không thể động.
"Ầy, vẫn nên sống sót trước rồi lại nói.
"Trình Mộc Quân thở dài, buông quyền khống chế thân thể ra. Chim nhỏ phát ra một tiếng kêu vui sướng, bay vút lên trời. Trình Mộc Quân buông lỏng suy nghĩ, trò chuyện với hệ thống:"Giờ làm sao đây, tôi không mở thanh tiến độ được."
Hệ thống cũng nhận ra tình cảnh gian nan hiện giờ, đừng nói đến chuyện sửa chữa tuyến thế giới, ngay cả thân thể Trình Mộc Quân cũng không có.
"Nếu không chúng ta lui trước đã?
"Đây là lần đầu tiên hệ thống kiến nghị Trình Mộc Quân như vậy, lúc nãy Hách Viễn một lời không hợp đã rút kiếm gϊếŧ người, làm hệ thống cũng hoảng sợ. Dù bình thường có phỉ nhổ bao nhiêu thì nó vẫn muốn bảo đảm Trình Mộc Quân an toàn. Trình Mộc Quân:"Có lẽ là không được đâu, tôi thấy trạng thái của Hách Viễn không ổn lắm, tôi sợ y sẽ xảy ra chuyện."
"Xảy ra chuyện?"
Trình Mộc Quân: "Tâm ma nghiêm trọng, tẩu hỏa nhập ma, tự bạo nguyên thần, ngỏm củ tỏi."
Hệ thống bị dọa rồi, "Không, không thể nào, Hách Viễn không thể chết đâu."
Trình Mộc Quân: "Tôi biết, hơn nữa, chỉ cần Hách Viễn không phản sư môn thì tôi vẫn là sư tôn y, sao sư tôn lại mặc kệ đệ tử mình tẩu hỏa nhập ma chứ?"
Hệ thống: "...... Cậu lại nhập vai rồi à?"
"Một phần thôi, phần khác là do thuộc tính phóng đại cảm xúc.
"Trình Mộc Quân không thể khống chế bản thân được. Là một sư tôn cổ hủ cố chấp, mặc dù là không có tình yêu, nhưng khi biết đệ tử của mình vẫn chưa đọa vào ma đạo, thậm chí còn hận ma tu như thù, đương nhiên sẽ buông xuống những chuyện cũ, tiếp tục xem là đệ tử mà chiếu cố. Tâm thái khi nuôi con nhỏ, chính là không ngừng tha thứ cho chúng. Hệ thống lại hỏi:"Vậy cậu định làm gì?"
Trình Mộc Quân: "Xem ra tôi phải tìm cách trở về."
"Trở về làm gì? Cậu không sợ chết à?"
Trình Mộc Quân giải thích, "Nguyên nhân tâm ma của Hách Viễn hẳn là liên quan đến thứ gì đó trong động phủ của tôi.
"Logic của việc này rất đơn giản, nếu không liên quan thì tại sao Hách Viễn lại gϊếŧ người chỉ vì họ có ý đồ xâm nhập động phủ đó. Hệ thống cảm thấy rất có lý:"Nhưng giờ cậu không có thân thể, làm sao bây giờ?"
Trình Mộc Quân: "Không biết, tu dưỡng hai ngày trước đi.
"*** Cùng lúc đó, Diễn Võ Trường của Thái Huyền Tông đã trống không. Thấy Huyền Hồng Kiếm Tôn dùng một kiếm chém chết ma tu, chúng đệ tử lòng đầy sợ hãi, còn có không ít đệ tử thiên phú cao học được vài thứ từ một kiếm này. Sau khi trưởng lão Chấp Pháp Đường ra lệnh, các đệ tử đều im lặng rời đi. Nhưng Hách Viễn không đi, y đeo kiếm đứng phía trên chiến đài, nhìn về phương xa. Trưởng lão Chấp Pháp Đường đứng bên cạnh y, chắp tay hỏi:"Tôn thượng, ngài còn chuyện gì phân phó."
"Không có gì, ngươi đi đi."
Trưởng lão gật đầu vâng lời, rời đi tra lai lịch của ma tu kia. Thế mà Thái Huyền Tông lại bị một tên ma tu lẻn vào, hơn nữa còn chạm đến kết giới Vấn Đạo Phong, việc này tuyệt đối là đại sự, cần điều tra rõ ngay lập tức.
Từ khi vị kia ngã xuống, Huyền Hồng Kiếm Tôn bắt đầu tu đạo vô tình. Sau khi dùng tốc độ kinh người trở thành người đệ nhất Cửu Châu giới, tất cả mọi người trong môn phái đều biết y cực kỳ hận ma tu.
Nếu như không phải vì kết giới giữa hai phái chính ma là do vị kia tự thân gia cố, thì có lẽ Huyền Hồng Kiếm Tôn sẽ một người một kiếm đi đồ sát ma đạo.
Hách Viễn không hề để ý đến chấn động mà mình đã gây ra cho đám đệ tử bởi hành động vừa rồi, sau khi trưởng lão chấp pháp rời đi một lúc lâu, y mới có động tác.
Y cúi đầu, nâng tay, mở lòng bàn tay ra, bên trên có một mặt dây chuyền đã bị chém thành hai nửa.
Mặt dây này là pháp bảo thượng cổ, có thể che giấu hơi thở, có lẽ đây chính là nguyên nhân ma tu kia có thể tiến vào trong trận.
Hách Viễn nắm mặt dây nhìn một lát, giữa mày khẽ nhúc nhích. Một tia linh lực xuất hiện ở đầu ngón tay, cẩn thận kiểm tra vòng quanh mặt dây, không có gì khác thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!