Chương 2: (Vô Đề)

Rừm rừm —— Di động của Trình Mộc Quân lại rung lên, là tin nhắn của Du Thiếu Ninh gửi tới.

Cậu chỉ cúi đầu nhìn thoáng qua, không hồi âm.

Hệ thống nóng ruột: "Không hay rồi không hay rồi, đừng nói hắn sẽ cho Tần Lý xem ảnh chụp thật nha, lát nữa cậu còn có cảnh diễn không thể offline được đâu, nhanh nhanh làm hắn ta bình tĩnh lại chút đi."

"Ò.

"Trình Mộc Quân nhả ra một chữ sau đó đứng lù lù bất động. Cậu híp mắt nhìn sắc mặt Du Thiếu Ninh càng ngày càng kém, lúc Tần Lý nhìn sang hắn lại miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười. Thiệt là…… chơi vui ghê. Trình Mộc Quân:"Hệ thống, cậu không cảm thấy đùa Du Thiếu Ninh rất vui sao?"

Hệ thống tâm như tro tàn, chuẩn bị trước tinh thần lát nữa bị đá ra ngoài: "Không thấy.

"Du Thiếu Ninh thấy Trình Mộc Quân vẫn không thèm hồi âm tin nhắn tức muốn hộc máu, hắn muốn gửi thêm một tin nữa nhưng sợ bị Tần Lý phát hiện, đang đắn đo có nên lấy cớ đi WC rời đi hay không lại nghe được tiếng loa phát thanh vang lên. [Chuyến bay số hiệu KY3547 từ nước Y đã tới……]Cảm giác nguy cơ tất nhiên là từ việc Tần Lý đối xử với trúc mã không giống bình thường,"Trình Mộc Quân" chưa bao giờ thấy qua Tần Lý cười dịu dàng như vậy với một người khác.

"Tiện? Từ này tôi rất quen.

"Trình Mộc Quân nhướng mày khẽ cười một tiếng. Chuyến bay của Tống Cảnh Thần tới rồi."Sao vậy, không nhận ra tớ sao? Vừa nãy thiếu chút nữa tớ cũng không nhận ra cậu đấy nhé, Tiểu Lý, cậu thoạt nhìn……"

Tần Lý hỏi qua những người khác đều nhận được đáp án là đối phương đang có ý muốn thay đổi quan hệ giữa hai người.

Sau khi né tránh Trình Mộc Quân vài ngày, hắn không đưa ra một câu trả lời trực tiếp nhưng lại để cho đối phương dọn vào nhà mình ở.

Hơn mười phút sau Tần Lý nhìn thấy cuối lối đi xuất hiện một người quen, một thanh niên vừa gần gũi lại xa lạ. Chỗ hắn chỉ chính là ghế lái, trợ lý lái xe là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa.

Tống Cảnh Thần mặc một chiếc áo sơ mi trắng và áo len nhạt màu bên ngoài, giống hệt như nhiều năm trước đây anh rời đi. Hệ thống kinh ngạc kêu lên:

"Thanh tiến trình chuyển động. Không phải cậu vẫn luôn nói chuyện công việc sao? Đây không phải là cốt truyện tranh giành tình cảm mà? Sao lại thế này?"

Năm ấy Trình Mộc Quân nhìn về phía hắn trong mắt lúc nào lấp lánh ánh sáng, giống như chứa đựng cả biển sao trời bên trong, lộng lẫy vô cùng.

Trì độn như Tần Lý cũng cảm nhận được tình ý nóng bỏng cậu dành cho hắn.

Nói xa lạ là bởi vì đã rất lâu Tần Lý không gặp lại Tống Cảnh Thần.

Sau khi biết Tống Cảnh Thần không thích đồng tính hắn đành phải buộc bản thân từ bỏ hy vọng, không để ý đến động tĩnh của anh nữa, ngay cả vòng bạn bè cũng bị che chắn sạch bách.

Tống Cảnh Thần mỉm cười, ôn hòa đáp: "Đương nhiên, là tớ suy xét không chu toàn."

Trong lòng Tần Lý run lên một chút, cảm thấy không đúng, Trình Mộc Quân có phải đã phát hiện ra chuyện gì rồi không?

Nói gần gũi là bởi vì Trình Mộc Quân.

Tần Lý thừa nhận, lúc trước hắn bao dưỡng Trình Mộc Quân là vì hắn nhìn thấy bóng dáng Tống Cảnh Thần trên người cậu. Hiện tại nghĩ lại hết thảy những điều này chẳng qua để làm nổi bật sự đối lập của ba năm sau mà thôi.

Trình Mộc Quân là cô nhi, trong lúc đại học cậu vẫn luôn vừa học vừa làm để duy trì sinh hoạt.

Hắn trả tiền, Trình Mộc Quân vỗ về tình cảm của hắn.

Tần Lý cảm thấy như vậy rất công bằng, khi ký hợp đồng đã nói rõ ràng giữa hai bên chỉ tồn tại quan hệ giao dịch.

Trình Mộc Quân giải thích: "Cậu đoán xem nếu tôi xuất hiện thì tỉ lệ Du Thiếu Ninh phẫn nộ vứt nguyên tác "Trình Mộc Quân" trộm theo sau Tần Lý tới sân bay, cảm giác nguy cơ đột nhiên sống dậy nên lì lợmiêu?

"Người chủ động thay đổi là Trình Mộc Quân, bắt đầu từ lúc cậu tiến vào công ty làm trợ lý của hắn, từng chút từng chút thay đổi, ngay cả người EQ không cao như Tần Lý cũng nhận ra tấm chân tình của đối phương. Sau đó nữa thì Trình Mộc Quân không còn dùng đến tấm thẻ ngân hàng kia mà chuyển sang thích tặng đồ cho Tần Lý. Hệ thống nhìn không hiểu:"Cậu đeo kính chi vậy?

"Tần Lý hỏi qua những người khác đều nhận được đáp án là đối phương đang có ý muốn thay đổi quan hệ giữa hai người. Sau khi né tránh Trình Mộc Quân vài ngày, hắn không đưa ra một câu trả lời trực tiếp nhưng lại để cho đối phương dọn vào nhà mình ở. Hắn tạm dừng một chút rồi nói:"Cùng đi đi."

Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt Trình Mộc Quân nhìn mình trở nên khác biệt, Tần Lý cảm thấy hắn không thể nói hắn yêu cậu bao nhiêu, nhưng hắn có thể cùng cậu đi qua cả đời. Lý do đầy đủ không chê vào đâu được.

Nào ngờ Tống Cảnh Thần bỗng nhiên trở lại, Tần Lý có chút bất ngờ không kịp trở tay, hắn chưa bao giờ nghĩ đến cảnh sẽ có ngày tái ngộ. Thật không hổ danh là người dã tâm bừng bừng, hắn nhất định phải đuổi được người này đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!