Bonus
Cánh cửa phòng bật mở khiến Jessica giựt mình không kịp cất khẩu súng đi, nhưng hình ảnh người phụ nữ phía sau cánh cửa lại làm cô kinh ngạc và bàng hoàng, mọi động thái đều bất động hoàn toàn.
"Yul..."
Bước chân chậm chạp tiến về trước, đôi mắt dừng lại nơi bàn tay cầm súng của Jessica rồi chuyển dần lên khuôn mặt hốc hác của cô ấy, khẽ khàng nói: "Sica, đừng làm như vậy."
Jessica không nói lời nào, vòng tay ra ôm lấy cơ thể người trước mặt vào lòng, vùi khuôn mặt mình vào hơi ấm thân quen và dễ chịu này. Jessica nhớ rất nhiều, cô tưởng rằng mình không còn cơ hội gặp lại Yuri lần nào nữa.
Hai tay lơ lửng giữa không trung của Yuri vì bất ngờ cũng giờ đã buông thỏng xuống, mi mắt chầm chậm đóng lại giữ nguyên tư thế này một lúc lâu, cho đến khi đối phương chủ động tách khỏi cái ôm đối diện nhìn mình.
"Sao chị có thể đến đây được?"
Bấy giờ Yuri cũng nhìn lên đôi mắt yêu thương của Jessica, cô đau lòng kể lại: "Chủ tịch Han, ba nuôi của Fany đã cho tôi ra ngoài một lúc."
-Yuri nhìn xuống khẩu súng đã được Jessica đặt trên giường khi Yuri bước vào phòng, buồn bã nói tiếp: "Ông ấy còn nói rằng em đã tự mua vũ khí và lên kế hoạch trừ khử Fany."
Ánh mắt yêu thương phút chốc nhuốm màu u ám và lạc lõng, Jessica cảm thấy cổ họng mình khô rát: "Chị vì thế nên mới đến đây sao?"
"Em không chỉ muốn hại Fany, em và cô ấy muốn chấm dứt theo cách này sao?"
Jessica bước qua người Yuri né tránh ánh mắt bi thiết của cô ấy, thật nực cười khi người hết lòng hết dạ yêu chị ấy là Jessica nhưng người hiểu cô nhất lại là Kwon Yuri.
"Đó là cách tốt nhất em có thể làm cho chị và con chúng ta, em là người đã bắt đầu mọi chuyện, hãy để em chấm dứt nó."
"Vẫn còn cách khác tốt hơn mà, tại sao lại phải tìm con đường chết? Tôi không muốn ai vì mình mà phải chết cả, làm sao tôi có thể sống tiếp với ý nghĩ đó đây?"
"Không phải vì chị đâu."
-Jessica đã chịu xoay người nhìn trở lại Yuri, lời nói dứt khoát không có nửa điểm đắn đo: "Em và Tiffany nhất định phải có một cuộc đối đầu thực sự với nhau, bằng không chuyện này sẽ không thể có hồi kết. Em cũng không phải kiểu người thích hợp với cuộc sống lây lất như vậy suốt đời."
Yuri ngửa cổ lên cao ép nước mắt không trào ra khỏi mắt, cô không muốn khóc nữa, nước mắt không thể giải quyết được vấn đề nào cả.
"Soo Jung, em hãy nuôi dưỡng con chúng ta đi, hãy sống một cuộc sống mới vì con chúng ta, đứa con em đã dùng mọi cách để có."
"Yul..."
-Jessica bỡ ngỡ trước quyết định của Yuri, cô biết cô ấy xem con gái còn quý hơn tính mạng của mình, nếu bên cạnh Yuri, Soo Jung sẽ có cuộc sống tốt hơn bên cạnh người appa lâm vào bước đường cùng này, vì sao Yuri lại đưa ra quyết định như vậy?
"Em cũng phải thể hiện trách nhiệm của một người appa thật thụ đi. Hãy nghĩ cho con của chúng ta nữa, em không thể chết đi được."
"Không phải em rời khỏi cuộc sống của chị, chị sẽ có những ngày tháng bình yên, chị vì sao luôn nghĩ cho người khác vậy hả, hãy thử một lần nghĩ cho bản thân mình đi!"
"Tôi là đang nghĩ cho tôi nên mới làm như vậy đó. Chúng ta đã là người một nhà với nhau, em có thể nhìn tôi đi vào con đường tìm tới cái chết mà không nghĩ cách gì ngăn cản hay không?"
"Người một nhà là do em ép buộc chị thôi, chị có yêu em như em đã từng yêu chị hay không? Nếu không thì chị đừng so sánh thiển cận như thế?"
"..."
-Yuri mím chặt môi ngăn không cho lời nói vụt ra khỏi cửa miệng, sau khi đã bình tâm lại, Yuri mới trầm giọng nói: "Em hãy chăm sóc Soo Jung, tôi sẽ rời khỏi đây, ba chúng ta sẽ không còn mối quan hệ nào nữa, đây không phải là yêu cầu, là thỉnh cầu của tôi."
Jessica nắm chặt bàn tay của mình, thỉnh cầu của Yuri có lẽ là tốt nhất cho họ nhưng không phải là chuyện Jessica sẽ làm, quyết định của cô sẽ không vì thế mà lung lay.
"Em xin lỗi, chị hãy về đi!"
"Em..."
-Yuri tức giận không thể nói tiếp được với con người cứng đầu này, đôi mắt chớp nhẹ nhìn sang nơi khác, nào ngờ vô tình lại nhìn thấy điểm sáng bên ngoài ô cửa sổ đang mở toan ra, tâm trí Yuri hoàn toàn trống rỗng không thể suy nghĩ được nhiều nữa, cô xoay người đứng chắn trước mặt Jessica, ngay chính lúc đó cũng là thời điểm phát súng nổ ra ghim thẳng vào ngực của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!