Chap 30
Yoona hơi nghiêng đầu thở dốc khi làn môi ấm nóng đang chơi đùa với vành tai mẫn cảm của mình, mỗi lần cô ấy chạm tới nơi này, toàn thân cô đều trở nên tê dại, cả người nóng ran lên, hơi thở cũng theo đó trở nên gấp gáp hơn.
Người con gái khẩn trương đẩy cả hai tiến về chiếc nệm êm ái gần đó, bàn tay thuần thục trút bỏ hết những thứ vướng bận trên người họ xuống.
Mi mắt đê mê chầm chậm khép lại tận hưởng khoái cảm mãnh liệt đang được kích thích trên cơ thể của mình, Yoona ghì chặt mái đầu phía trên để nụ hôn thêm phần mê đắm.
"Chị tuyệt lắm... Fany..."
Khóe môi lạnh nhạt kéo lên một đường nhỏ, Tiffany tách khỏi nụ hôn giữa họ bắt đầu tiến vào công cuộc thỏa mãn của mình, đáy mắt vô cảm thoáng lướt xuống khuôn mặt ngây ngốc đang hưởng thụ của người bên dưới, nụ cười trên môi càng lạnh hơn...
Yuri đưa Soo Jung đến trường xong đã lái xe đến nhà của Yoona khi vừa nhận được tin nhắn của con bé có việc muốn nói với mình, cô cũng không bận tâm lắm cho chuyện này, cứ thế đã một mạch đậu trước cổng nhà, leo xuống xe đi vào trong. Bởi vì cũng thường xuyên ghé qua đây nên Yuri không xa lạ gì, bấm luôn mật khẩu mở cửa đi vào, lúc này đôi mắt mới nhìn xuống sàn và phát hiện ra ở nhà dường như có thêm một người, bên dưới có một đôi giày lạ của con gái.
"Chuyện gì đây?"
Yuri nheo mắt nghi hoặc, trong đầu vẫn chưa thể biết được chuyện gì đang xảy ra cho tới khi một giọng nói khàn khàn vang lên thu hút sự chú ý của mình, điều tiếp theo cô trông thấy càng khiến Yuri bàng hoàng hơn, Tiffany đang có mặt trong ngôi nhà của em gái cô với mỗi chiếc áo sơ mi rộng xộc xệch.
"Chị tới rồi à!"
Khóe môi giựt nhẹ, Yuri chưa thể tiếp thu được toàn bộ nhưng vì đó là Tiffany, sự sợ hãi lập tức lan tràn trong con ngươi đen láy, nét mặt nhanh chóng tối sầm theo: "Em..."
"Tôi đang quen Yoong đó, mối quan hệ của chúng ta như thế cho nên không dễ dàng chấm dứt được đâu."
-Tiffany hờ hững đáp, cô hướng mắt xuống ghế sô pha ý bảo Yuri ngồi cùng mình để trò chuyện.
Yuri cố nuốt xuống sự tức giận, làm theo lời Tiffany, chính xác cô cần biết cụ thể những điều Tiffany làm sẽ đi tới đâu.
"Yoong đang ở trong đó, mỗi lần xong việc em ấy sẽ ngủ một giấc sâu nên chúng ta có nói gì cũng không sợ bị phát hiện đâu."
-Tiffany tự nhiên rót một ly nước đưa lên môi uống một ngụm, sựt nhớ ra điều gì nên đã tiếp lời: "Tin nhắn đó cũng do tôi lấy điện thoại của em gái chị gửi đấy, Yoong không biết đâu."
Đôi mắt sau một lúc lâu cuối cùng cũng đã trở về với vẻ lạnh lùng, Yuri nhìn lên những dấu hôn trên cổ Tiffany, trầm giọng hỏi: "Em muốn đi xa đến đâu? Em biết là đụng tới Yoong thì tôi sẽ không bỏ qua cho em đâu mà."
Tiffany ngả lưng xuống nệm ghế, nét mặt vờ có chút chua xót: "Tôi nghĩ rằng chị sẽ ghen hay tức giận lắm đấy, chị đang đe dọa tôi với lời nói và vẻ mặt đó sao?"
"Tiffany!"
Tiffany đứng bật dậy vòng qua bàn tiến đến chỗ Yuri đang ngồi chống hai tay lên ghế, khuôn mặt chầm chậm tiến sát về phía của Yuri, đến khi khoảng cách gần như đã không còn, lời nói chầm chậm thốt lên mang theo hơi thở ấm nóng phả vào khuôn mặt Yuri: "Tôi trông chờ sự ghen tuông hay kích động dù chỉ là một chút từ đôi mắt này, nhưng tôi chỉ nhìn thấy sự sợ hãi, thương hại và nhẫn nhịn, chị biết điều này khiến tôi muốn phát điên lên hay không?"
"Đụng đến tôi chưa đủ hay sao?"
-ánh mắt u buồn xoáy thẳng vào ánh mắt đang trừng trừng thù khí, Tiffany muốn Yuri tức giận cô càng muốn làm ngược lại điều đó, vẫn thái độ dửng dưng vô cảm.
Tiffany nhếch môi hơi nghiêng đầu rồi ngửa cổ bật cười to, sau đó không nói thêm lời nào nhắm đến đôi môi đỏ mọng dán chặt, ra sức ngấu nghiến và cắn xé.
"Em..."
"Vẫn còn có cả mùi vị của Yoong đấy... chị cảm nhận được mà phải không?"
-Tiffany nói giữa những cái hôn ngắn bị Yuri cự tuyệt, cô quyết tâm phải chèn ép bằng được người phụ nữ này.
"Em điên rồi!"
-Yuri không hề đắn đo dùng răng của mình cắn mạnh vào môi Tiffany đến chảy máu, lần này cô ấy đã chịu buông tha tách khỏi đôi môi của cô.
"Phải đó, vì đã làm đủ cách với chị, từ bắt cóc, van nài cho tới dùng vũ lực cưỡng bức nhưng chị vẫn không hề lay chuyển, tôi đã điên lên rồi."
-Tiffany mặc kệ máu vẫn đang tuôn trên môi mình, lạnh nhạt trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!