Chương 16: Chap 16

Chap 16

Jessica ngồi ở bàn làm việc nhìn sang chỗ thư kí của Tiffany, vẻ mặt vô cảm như mọi khi: "Cậu đi đâu mới về thế, việc công ty cậu tính bỏ luôn sao?"

Tiffany vẫn ngồi đó ghi chép vài thứ, bỏ ngoài tai lời nói của cô ấy. Jessica cũng chỉ lên tiếng hỏi vậy thôi, mọi hành tung của cô bạn mình mấy ngày qua cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Khi phát hiện ra Tiffany đến đồn cảnh sát tìm Yuri, Jessica đã từng nghĩ qua nhưng cũng không khỏi cảm thấy khó chịu.

Tiếp tục với những con số trong laptop, Jessica khẽ nheo mắt nhìn tờ giấy Tiffany đi đến và đặt trước mặt mình, nhướng mày nhìn lên Tiffany: "Cậu có biết cậu vừa mới làm một việc rất ngu ngốc không?"

Tiffany bình thản đáp, những lời lẽ nghe qua lại chất chứa cay đắng: "Sẽ càng ngu ngốc hơn khi tôi còn làm việc cho cậu, cậu đã đi quá xa rồi."

Jessica không suy nghĩ xé lá đơn rồi để sang một bên: "Coi như tôi chưa từng thấy nó."

"Tôi sẽ viết lại tờ khác."

"TIFFANY!"

-Jessica đập mạnh tay lên mặt bàn tạo thành âm thanh chói tai, đôi mắt giận dữ ánh lên tia hung tợn trừng mắt nhìn lên người đang muốn chống đối cô.

"Người nổi nóng nên là tôi, không đến lượt cậu đâu. Bây giờ tôi chán ghét việc đứng chung một nơi với cậu rồi."

Tiffany lấy túi xách bước đi, khi đến cánh cửa, cô khựng lại: "Về chuyện Yuri, tôi sẽ không bỏ qua đâu, hãy chờ đấy!"

Jessica nắm chặt lấy mẫu đơn trong tay mình, ánh mắt vô cùng sắc lạnh nhìn về hướng cánh cửa nơi Tiffany vừa bỏ đi: "Cậu không phải là đối thủ của tôi đâu Tiffany, tôi sẽ cho cậu biết ai mới là người nắm quyền, đến lúc đó đừng có mà hối hận."

Trở về với căn phòng biệt lập với bên ngoài, Jessica nhìn khí sắc Yuri hôm nay có phần đã tươi tỉnh hơn, đi đến gần quan tâm hỏi: "Chị thấy sao rồi?"

Yuri thái độ vẫn tuyệt tình không thèm ngó ngàng đến Jessica, mắt cô chú mục vào màn hình TV trước mặt, xem nó là điều hứng thú duy nhất của mình. Jessica cảm giác bị xem thường trầm trọng, cô với lấy điều khiển tắt TV: "Giờ thì trả lời tôi được chưa?"

Yuri thật sự vẫn ngoan cố không lên tiếng, Jessica cười khẩy: "Báo cho chị một tin, Tiffany đã nghỉ việc rồi."

Quả nhiên vừa nhắc đến Tiffany, Yuri đã có phản ứng, dù không nhìn thẳng vào cô nhưng cơ thể không tự chủ cũng hướng về phía Jessica, ánh mắt dò xét một hồi lâu trước khi nhìn lên chủ nhân của lời nói xem Jessica có đang nói thật hay không.

"Cậu ấy nói rằng muốn bỏ cuộc, không đấu với tôi nữa. Fany muốn nghỉ việc để bình tâm suy nghĩ lại mọi chuyện, làm việc ở công ty cậu ta sẽ nhớ lại những chuyện không nên nhớ..."

-Jessica nhún vai cho việc kết thúc câu nói dỡ của mình, vẻ mặt vẫn thờ ơ nhưng trong đáy mắt cô luôn quan sát nhất cử nhất động từng biểu hiện trên gương mặt của người đối diện.

"Nói dối, Tiffany không bỏ đi đâu."

-Yuri chắc chắn trả lời. Phải, giữa cô và Tiffany là tình yêu thật sự, mà tình yêu thật sự thì sẽ luôn tin tưởng nhau, nhất định bây giờ cô ấy đang phát điên lên tìm kiếm cô cho bằng được, không như những gì Jessica đang tự vẽ ra.

"Nếu tôi nói chuyện giữa hai chúng ta cho cậu ta biết, chị nghĩ cậu ta sẽ dùng thái độ nào để đón nhận nó? Tôi là bạn thân của Tiffany, chẳng lẽ cậu ấy nghĩ gì tôi lại không biết, chị dù sao cũng chỉ là người mới quen Tiffany cách đây vài tháng thôi."

Jessica thầm đắc ý khi thấy ánh mắt nhuốm màu u ám của Yuri, cô ấy đang dần mất lòng tin nơi Tiffany rồi, có chăng cũng chỉ là chút niềm tin yếu ớt dễ dàng bị cô đạp đổ nhanh thôi. Đó chính xác là điều Jessica muốn.

"Cho dù có như thế cô cũng đừng mong tôi sẽ chấp nhận thứ tình yêu kinh tởm của cô, tôi sẽ không bao giờ yêu một kẻ độc ác như cô đâu."

Jessica tức giận vung tay lên định tát Yuri nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được: "Cứ chờ đó, sẽ không ai có thể yêu chị ngoài tôi đâu, tốt nhất chị nên ngoan ngoãn ở lại đây."

Jessica lại một lần nữa bỏ đi trong tức giận, không lần nào cô có thể mang một tâm trạng thoải mái khi bước khỏi nơi này, chính cô cũng đang mệt mỏi vì điều đó. Căn phòng địa ngục này không chỉ đang giam giữ Yuri, nó cũng đang giam giữ tâm hồn và trái tim của một người đang lầm lạc. Nhưng Jessica không thể dừng lại, bản thân cô cũng không cho phép mình dừng lại: "Tôi là thật lòng với chị mà, Yuri..."

Bên trong căn phòng, Yuri lại ngồi bó gối trên giường, dáng vẻ cô độc với bốn bức tường cô quạnh và âm u. Yuri đã hết nước mắt để có thể khóc, nghĩ đến tương lai mù mịt của mình, Yuri cười chua chát, bây giờ Jessica vì một lòng muốn có được cô nên mới làm những chuyện đáng sợ này, đến một lúc nào đó, khi đã chán chê, cô nhất định sẽ bị bỏ lại và lãng quên.

Yuri không tưởng tượng được bản thân sẽ trở nên thảm hại đến mức nào, bây giờ chẳng phải cô cũng đã rất thảm hại rồi sao.

"Fany... em không tìm ra chị hay vì như những lời cô ta nói... em đã muốn từ bỏ rồi..."

Giọt nước mắt mặn đắng lặng lẽ lăn dài xuống má, Yuri gục đầu lên cánh tay của mình giấu đi khuôn mặt đầm đìa nước mắt của mình.

"Chị sợ lắm..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!