Chap 22
Jessica tập trung cao độ nhìn vào chiếc xe màu đen chạy trước mặt, trầm giọng ra lệnh: "Cẩn thận, đừng để bị phát hiện."
Phía trên, Yuri đạp mạnh chân ga tăng tốc, đôi mắt lướt nhìn qua kính chiếu hậu thấp giọng nói: "Ngồi chắc vào, phía sau đang bị bám đuôi."
Khi Taeyeon vừa nắm chặt dây an toàn, chiếc xe đột ngột bẻ tay lái vòng qua khúc cua bên phải, nó tiếp tục tăng tốc vượt mặt khỏi sự bám đuôi của chiếc xe đằng sau.
Lúc này Taeyeon mới nâng cao gọng kính lên, nhìn sang Yuri thở nhẹ ra một cái, khoảnh khắc vừa rồi diễn ra trong chóng vánh thôi nhưng cũng đủ làm tim cô muốn rớt khỏi lồng ngực rồi.
"Con không cần phải đi theo ta đâu, ta có thể xử lý được mà."
"Seohyun cũng là em của con, lão muốn con cùng đi sao con có thể trốn ở nhà được?"
-Taeyeon nói lên chính kiến của mình, khi nhận được tin Taecyeon muốn gặp riêng cô và Yuri, Taeyeon nhất quyết muốn đi theo appa của mình tới điểm hẹn, dù nơi đó nguy hiểm ra sao, đó cũng là một phần trách nhiệm cô phải gánh vác.
Yuri im lặng, ánh mắt thâm trầm hướng về mặt đường phía trước, mãi một lúc lâu mới lên tiếng: "Hứa với ta, dù xảy ra chuyện gì cũng phải sống sót, không cần lo cho ta."
...
Jessica thở hắt ra nhìn chiếc xe của bọn họ đã bị bỏ lại phía sau, tất cả thiết bị định vị cô cài trên xe và điện thoại của Yuri toàn bộ cũng bị vô hiệu hóa bởi hacker chuyên nghiệp như Taeyeon.
"Vì sao không để em được giúp sức một tay?"
...
Yuri và Taeyeon thận trọng bước vào trong cánh cửa của tòa nhà, bên trong vẫn là một không gian rộng lớn, ở giữa căn phòng là một chiếc ghế với Taecyeon đã ngồi chờ sẵn được một lúc lâu, bên cạnh là một lồng sắt đang giam giữ Seohyun.
"Có phải nhìn rất giống không? Có điều lần này ta không dễ dàng để cô rời đi như lần trước đâu, Kwon Yuri."
Yuri lướt mắt nhìn về phía Seohyun, khi đã chắc rằng con bé không sao mới bắt đầu cuộc trò chuyện với lão.
"Ông ngoan cố thật đấy. Lần này hãy chấm dứt tất cả đi!"
"Cái này còn tùy thuộc vào thái độ hợp tác của cô thôi, đầu tiên hãy tháo bỏ tất cả các thiết bị trên người cô ra, còn nhóc con kia hãy đi đến cái giường bên phải nằm xuống."
-Taecyeon hướng về mắt về phía Taeyeon ra lệnh, dù nhận được thái độ khó chịu từ cô ấy nhưng lão biết chắc một điều, Taeyeon nhất định phải nghe theo mình.
Yuri đưa tay ngăn con gái lại: "Ông muốn làm gì?"
"Ở đây cô không có quyền gì cả, ta mới là người nắm mọi quyền nơi này."
-Taecyeon ấn vào cái điều khiển nhỏ trên tay, nhanh chóng một dòng xung điện được truyền tới lồng sắt khiến Seohyun đau đớn ngã khụy xuống sàn, lập tức là nét mặt thản thốt và tức giận của Taeyeon.
"Được, tôi sẽ đi đến đó, ông mau dừng tay lại!"
"Ha ha, cô biết điều đấy, ta thích thái độ hợp tác này."
Seohyun thở hổn hển khi vừa được phóng thích khỏi dòng điện, cơ thể mệt mỏi không còn sức lực để đứng dậy, chỉ có thể dõi mắt nhìn về phía appa và chị của mình đang ở trước mặt.
Taecyeon hài lòng nhìn Taeyeon đã bị trói chặt trên giường sắt với thiết bị lão vừa khởi động, ở chiếc giường đối diện, Yuri cũng lâm vào tình thế tương tự. Bàn chân chậm rãi bước đến vị trí của Yuri đang nằm, những ngón tay thô ráp nhăn nheo đưa ra chạm đến cánh tay cô, ánh mắt lão hiện rõ tia dã tâm ngày càng lớn.
"Từ lúc các người bước vào nơi đây, các người đã hoàn toàn tách biệt với bên ngoài, không một thiết bị định vị nào có thể tìm ra nơi này, và các người cũng không có khả năng rời khỏi đây nếu không được sự cho phép của lão già này đâu."
"Tôi thật sự tò mò ông muốn làm thí nghiệm gì với tôi đấy? Ông không thể tìm ra được gì từ cơ thể này đâu, nó không giống với con người."
-Yuri vẫn không chút sợ hãi hay nôn nóng, điềm đạm lên tiếng.
"Ta biết chứ, ta từ sớm cũng đã không còn muốn quan tâm đến việc vì sao cô có cái quyền năng đặc biệt này nữa, thay vào đó ta sẽ cấy con chip vào cơ thể của cô, giống như việc ta đã làm với kẻ thế thân của mình, điều khiển mọi hành vi của cô. Từ bây giờ cô sẽ là người của ta, phục vụ cho mọi yêu cầu ta đưa ra, với khả năng bất tử của mình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!