Chap 1
"Cô... ổn chứ?"
-Jessica rụt rè chạm nhẹ đầu ngón tay lên cánh tay lành lặn của Yuri khi thấy máu cứ không ngừng chảy ra ngoài, sắc mặt của cô ấy cũng trở nên xanh xao đi rất nhiều, tiếp tục chịu đựng không phải là cách tốt nhất.
Đôi mắt mơ màng chớp nhẹ một cái, Yuri lắc đầu thều thào trả lời: "Đừng gọi ai cả... một chút nữa sẽ không sao thôi..."
Jessica không phải là bác sĩ nhưng cô cũng biết một người bị mất máu quá nhiều nếu không được cứu chữa đàng hoàng là rất nguy hiểm, hiện tại Yuri cũng không còn khả năng uy hiếp hay khống chế Jessica với tình trạng nguy kịch này, nhưng cô lại do dự việc thông báo trong phòng mình có kẻ đột nhập vào.
Yuri đang chống chọi với cơn đau hoành hành, dù thế thì cô vẫn có thể quan sát và nhìn ra được sự hoang mang trong đôi mắt đối diện, bàn tay run run còn dính máu đưa lên ngoắc Jessica tới gần mình, âm giọng trầm thấp cất lên: "Cô qua đây đi!"
Lý trí bảo Jessica phải đứng yên nhưng trái tim của cô mách bảo hãy làm theo lời của người con gái này, Jessica cuối cùng cũng chậm chạp bước tới, ngồi bên cạnh Yuri.
"Tôi biết chủ tịch Jung quá cố trước khi mất... đã bảo với cô rằng có thể tin tưởng tôi... nên cô mới giúp tôi cho tới hiện tại mà không hỏi lý do gì..."
"Được rồi, nhưng ít nhất cũng phải cầm máu trước đã..."
-Jessica bắt đầu rối trí hơn khi máu cứ tiếp tục chảy không ngừng, cô đã bị thứ chất lỏng kinh khủng này làm cho hoảng hốt rồi, chợt bàn tay dính máu nắm lấy cổ tay của Jessica ép cô ấn vào miệng vết thương của cô ấy, nét mệt mỏi hiện ra càng rõ ràng hơn.
"Hãy giữ như thế một lúc thôi... bây giờ tôi đã không còn sức lực nào nữa..."
"Nhưng..."
Đầu Yuri đã gục lên vai Jessica, lời nói thì thầm trước khi cô đã hoàn toàn ngất đi: "Tuy hơi khó tin... nhưng sáng mai tôi sẽ ổn thôi... làm ơn hãy tin tôi..."
Những ngón tay run rẫy nhưng vẫn ngoan cố làm theo lời Yuri, ấn chặt lên cái khăn tay bịt miệng vết thương lại, giữ nguyên tư thế ấy một lúc lâu, lâu đến nhường nào Jessica cũng không nhớ, chỉ có cơ thể đang biểu tình với đầu vai ê ẫm vì sức nặng của đối phương đang tựa vào.
"Cô ấy... là người như thế nào chứ?"
-Jessica lẩm bẩm trong tâm trí khi ký ức của xưa kia chợt hiện lên, hình ảnh người con gái này đã xuất hiện trong đầu cô không phải chỉ thời gian gần đây.
Jessica nhớ rằng lúc cô 5 tuổi, hình như cô đã từng nhìn thấy khuôn mặt này vài lần, cô ấy đã đến nhà và trò chuyện cùng ba cô. Khuôn mặt khi đó và bây giờ hoàn toàn không có sự khác biệt của thời gian, cho nên khi từ Mỹ trở về nước sau thời gian dài gặp lại, Jessica vô cùng bất ngờ khi trông thấy Yuri, nhưng cô cũng không có ý định hỏi ra khi ba cô đã giới thiệu cô ấy là con một người bạn thân của mình.
"Cho dù là người thân, làm gì có chuyện giống như hai giọt nước được..."
Sáng.
Jessica mở mắt giựt mình thức giấc, cô vội bật dậy nhìn xung quanh nhưng không hề trông thấy Yuri đâu cả, cô mơ hồ hoài nghi những gì xảy ra tối qua có phải là mơ hay không?
"Nhưng cảm giác đau nhức ở vai vẫn còn mà..."
-Jessica lật bàn tay sạch sẽ của mình cố soi mói xem có dính miếng máu nà hay không, nó hoàn toàn là da thôi, nhưng cảm giác vẫn còn rất đỗi chân thật, cô tin Yuri nhất định đã từng tới đây.
Đôi mắt dừng lại nói mép chăn vẫn còn dính vài giọt máu dù rất nhỏ, Jessica khẽ nhíu mày thì thầm: "Bị thương nặng như vậy sao có thể đi được chứ?"
...
"Giám đố Kwon!"
-quản lý Cha cung kính chào khi trông thấy Yuri bước vào đại sảnh của tập đoàn.
"Đem tất cả tài liệu liên quan đến dự án Shim Dong đến đây, 30 phút nữa chúng ta sẽ có cuộc họp."
"Vâng!"
Yuri bước tới hành lang đã chạm mặt nữ chủ tịch trẻ, khuôn mặt nghiêm nghị không chút thay đổi nào chỉ khẽ gật đầu chào người đang nhìn mình chăm chăm, sau đó bước ngang qua người cô ấy đi lên phòng làm việc của mình.
Jessica sau một thoáng ngỡ ngàng cũng đã lấy lại phong thái nữ vương lãnh đạm, khóe môi cong lên nụ cười khẽ trước khi sải chân bước tiếp: "Cô ta đúng là rất thú vị!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!