Chap 16
Yoona vừa bước ra khỏi nhà đã nhìn thấy hai người một cao một thấp đứng trước mặt, Yoona sau một thoáng bất ngờ, xem như chưa từng nhìn thấy gì, cô quyết định đi tiếp, nhưng bước chân đã khựng lại khi Seohyun từ trong xe bước ra đứng trước mặt cô.
"Các người muốn gì?"
Taeyeon nhìn sang Sooyoung bên cạnh ra hiệu, sau đó cả hai không nói lời nào đi tới nắm lấy hai tay Yoona kéo lên xe, Seohyun thở nhẹ ra ngồi trở lại ghế lái khởi động xe chạy đi.
"Cái này được coi là bắt cóc đó."
-Yoona gằn giọng trừng mắt lườm Taeyeon, cô đã mặc định người cầm đầu chuyện này chính là cô ấy.
Sooyoung cốc mạnh lên đầu Yoona một cái thu hút sự chú ý của cô về phía mình: "Ngoài Seohyun ra ở đây chúng tôi đều lớn tuổi hơn em đó, nói chuyện biết lễ phép một chút đi!"
Yoona ấm ức lắc mạnh cánh tay đẩy Sooyoung ra tạo khoảng cách với cô ấy: "Mấy người kéo tôi đi đâu vậy?"
Seohyun bây giờ mới trầm giọng lên tiếng: "Tụi em không làm gì chị đâu, chỉ muốn tìm chỗ nào đó để nói chuyện với chị thôi."
Yoona hừ mạnh môt cái khoanh hai tay trước ngực, cô và họ có gì để nói với nhau chứ? Họ muốn khoe khoang rằng ngần ấy năm được sống rất tốt với appa của mình hay sao?
...
"Yuri có thể đi làm được rồi sao?"
-Jessica có chút bối rối khi Yuri đang đứng trước mặt cô trong phòng làm việc của mình.
"Ừm, với vị trí của tôi mà lại bỏ việc một thời gian như vậy, tôi không thể nghỉ quá lâu được."
-Yuri đi đến gần hơn, cô ngồi hẳn lên bàn đối diện với Jessica, đôi mắt đen sâu thẳm tựa mặt hồ không đáy xuyên thấu tâm tư ngổn ngang của người trước mặt, khẽ khàng lên tiếng: "
"Dù biết là rất bất tiện, nhưng em cứ gọi tôi như bình thường được rồi, tôi cũng không chắc mình đã bao nhiêu tuổi đâu."
"Câu nói đùa của chị chẳng buồn cười chút nào."
-Jessica đã bị lạc vào trong đôi mắt cuốn hút ấy, không nghĩ rằng lại dễ dàng mất đi sự tỉnh táo của mình bởi một người đang khiến cho cô cảnh giác và suy nghĩ rất nhiều.
Yuri đặt tay lên đỉnh đầu Jessica vuốt nhẹ, bàn tay còn lại lấy trong túi áo ra một tấm hình nhỏ đã sờn cũ.
"Là vợ của tôi đấy!"
Jessica cầm tấm hình lên, đồng tử có chút mở to ra với chân dung người trong hình, tuy khí chất và nét mặt không thể nói là giống nhau hoàn toàn nhưng nhìn thoáng qua vẫn thấy hệt nhau. Đó là lý do Yuri đối xử tốt với cô sao? Jessica cảm thấy tim mình vì thế mà nhói lên.
"Ganh tỵ thật, tôi chưa bao giờ nhìn thấy được nụ cười tươi như thế từ chị."
-Jessica buồn bã nói, cô đặt tấm hình trả lại vào tay Yuri.
"Khuôn mặt của tôi vẫn sẽ cứ như thế này, sức khỏe của tôi không bị suy yếu đi dù trải qua thời gian bao lâu nữa, em còn có thể chấp nhận người như tôi không?"
"Chị còn có một đứa con bằng tuổi với tôi nữa."
-Jessica bổ sung thêm, nhìn thấy khuôn mặt vẫn điềm tĩnh chờ đợi câu trả lời của cô, Jesica im lặng không đáp.
"Được rồi, em làm việc của mình đi, tôi cũng phải trở về làm việc."
Yuri khẽ mỉm cười đứng dậy định rời khỏi, nhưng bàn tay của cô đã bị níu lại, Jessica đưa bàn tay đó vòng qua vai cô, thì thầm nói: "Ôm tôi đi, tôi nhớ chị nhiều lắm, nhớ rất nhiều..."
Yuri tiến tới siết chặt vòng tay của mình hơn, để đầu Jessica tựa vào bụng cô, giọng nói trầm khàn đều đều vang lên: "Ngoan!"
Jessica nhắm hờ mắt lại, bàn tay cũng vòng ra ôm chặt người Yuri, lần này hãy để cô là người được dựa dẫm vào cô ấy, được cô ấy bao bộc trong lòng.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!