Chương 16: Chap 14

Chap 14

Sooyoung bước tới giẫm mạnh đôi giày da của mình lên bàn tay đầm đìa máu của Taecyeon, lão thông khổ kêu la đau đớn, tuy vẫn còn chưa đủ nhưng bọn họ hiện tại không có nhiều thời gian, cô kéo bàn tay lành lặn của lão lên nhận dạng mật mã lồng sắt, cánh cửa ngay sau đó đã bật mở.

"Cô ra đi!"

Yoona ngay sau khi thoát khỏi lồng liền chạy đến chỗ Yuri, bàn tay run rẫy chạm vào cánh tay của cô ấy.

"Yuri... không sao có phải không?"

Seohyun nhìn lại Sooyoung ra hiệu, cô ấy hiểu ý, túm lấy gáy áo Taecyeon lôi lão đứng dậy đi đến chỗ Yuri, dí sát họng súng vào đầu lão ra lệnh: "Mở khóa!"

Taecyeon nghiến chặt răng không có bất kỳ động tĩnh nào, Yoona trừng mắt bước đến tước luôn súng trên tay Sooyoung nhả đạn vào bắp đùi của lão sau đó dời tầm ngắm lên xích khóa trên tay và chân Yuri bắn. Sooyoung buông tay ra để thân thể yếu ớt của Taecyeon đổ ập xuống sàn nhà, cô đi tới giúp Seohyun cõng Yuri lên lưng: "Chúng ta đi thôi, nơi này không nên ở lâu."

Yoona nhìn lại Taecyeon, lạnh lùng nói: "Đưa lão ta theo chúng ta, gã này có thể sẽ còn làm rất nhiều chuyện khi chưa đạt được mục đích."

Seohyun đồng tình, cô lấy trong vali của mình ra một cây kim tiêm và lọ thuốc, sau khi đã lấy xong thuốc liền tiêm vào cánh tay lão, Taecyeon rất nhanh đã hôn mê: "Tôi sẽ đưa lão đi, mọi người lên xe trước đã."

"OK!"

...

Taeyeon đóng laptop cho vào balo, nói nhanh với Jessica tình hình: "Đã tìm ra được Yuri rồi, chúng ta đi thôi!"

Jessica không nói lời nào đứng bật dậy theo Taeyeon rời đi...

Ngồi trên chiếc ghế quen thuộc, Yoona mệt mỏi nhìn người đang nằm im lìm trên chiếc giường, lần này có thể vết thương còn nghiêm trọng hơn cả lần đụng xe trước đây.

"Tôi biết cô vẫn chưa thể chấp nhận được mọi thứ đang diễn ra, nhưng trước mắt hãy để tôi giúp cô lấy con chip trong người cô ra đã, appa sẽ rất lo lắng cho cô."

-Seohyun từ tốn lên tiếng, so với những người chị khác, cô là người thừa hưởng nhiều nhất phần điềm đạm trong tính cách của Yuri.

Yoona im lặng nhìn Seohyun bước đi, chần chừ một hồi lâu cũng đứng lên bước theo cô ấy đến căn phòng phẫu thuật bên cạnh.

Đôi mắt không còn cảm thấy lạ lẫm với không gian xa lạ, đối với cô những con người này còn đáng ngạc nhiên hơn, nhưng giờ Yoona cũng không còn hơn sức để tâm tới.

"Không cần gây mê đâu, chỉ là vết thương nhỏ thôi."

-Yoona trầm giọng nói khi nhìn kim tiêm trên tay Seohyun.

"Đây chỉ là thuốc tê, cô vẫn tỉnh táo và biết chuyện gì đang diễn ra xung quanh."

-Seohyun nhẹ nhàng truyền thuốc vào cánh tay Yoona, khẽ khàng nói tiếp: "Không cần phải cố gắng gượng khi mọi thứ có thể trở nên dễ dàng hơn, Yuri đã từng nói thế với tôi."

"Cô cũng là con của cô ấy?"

-đôi mắt âm u nhìn lên trần nhà, Yoona lúc này đã chịu nói lên suy nghĩ trong lòng.

Con dao nhỏ rạch một đường lên vết khâu cũ của Yoona trên bụng, Seohyun nhẹ giọng đáp: "Tôi, Sooyoung và cả Taeyeon unnie đều là con được Yuri appa nhận nuôi từ nhỏ, nhưng người có quan hệ máu mủ với appa chỉ có một mình cô thôi."

"Có vẻ cô đang ganh tỵ với tôi."

-Yoona nhếch môi châm biếm, việc trở thành con gái của người đã trót trao gửi tình cảm chẳng có gì đáng vui mừng hay cảm động, nó khiến cô trở nên nực cười và đáng thương hơn thôi.

"Appa đã rất lo lắng cho cô, chúng tôi đã chờ sẵn bên ngoài từ sớm nhưng bởi vì Taeyeon unnie chưa thể mã hóa thành công vào chương trình vô hiệu hóa con chip cấy trong cơ thể cô, appa không cho phép chúng tôi lộ diện."

"Có cơ thể bất tử thì hay lắm sao? Để con gái phải chứng kiến cảnh tượng kinh khủng ấy hai lần liên tiếp, cô ta nghĩ mình tài giỏi nên không quan tâm đến chuyện gì khác."

-nước mắt lấp đầy trên mi mắt, Yoona thổn thức thì thầm, dù là lý do gì đi chăng nữa, cô vẫn cảm thấy rất nặng nề khi Yuri làm tất cả những điều này vì cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!