Chap 9
Yoona đi đến chiếc ghế Taeyeon vừa ngồi ban nãy ngồi xuống, từ tốn lên tiếng: "Nếu tôi bảo cô hãy dùng tình cảm của mình để báo đáp tôi có phải quá gượng ép không?"
"..."
Yoona khẽ cười, cô tiếp tục: "Hảy trả lời tôi một câu hỏi giải đáp sự tò mò của tôi, coi như giữa chúng ta không còn nợ nần gì nhau hết."
Yuri lúc này mới trầm giọng đáp: "Cô muốn hỏi gì?"
"Sooyeon, cô gái ấy là ai thế?"
-trong lúc mê man không còn ý thức, Yoona vô tình đã nghe được cái tên này thốt ra từ miệng của Yuri. Theo trực giác nhạy bén của người phụ nữ, Yoona tin chắc cô gái đó rất đặc biệt với cô ấy.
Hàng chân mày thoáng chau lại nhưng rất nhanh đã trở về vẻ điềm tĩnh ban đầu, Yuri khẽ khàng đáp: "Là vợ của tôi, nhưng cô ấy đã qua đời rồi."
Câu trả lời tuy nằm trong dự đoán của Yoona nhưng vẫn khiến cô có chút kinh ngạc, theo sự điều tra của cô về Yuri, cô ấy không hề kết hôn. Con người này quả nhiên rất thú vị: "Vậy thì tốt rồi, ít nhất sự cạnh tranh bây giờ tôi vẫn còn có cơ hội."
"Chuyện cô giúp tôi tôi sẽ hồi đáp khi có dịp, đừng lãng phí nó vì sự tò mò của mình."
Yoona chồm người tới kéo gần khoảng cách giữa hai người với nhau, đôi mắt sắc bén ánh lên tia tinh ranh, lời nói cũng mang theo vài phần đùa giỡn: "Kwon Yuri, từ trước tới giờ cô luôn sống buồn tẻ như vậy sao? Nếu đổi lại ngày hôm đó người gặp chuyện là tôi, cô có ngoảnh mặt bỏ đi không?"
Yuri đưa tay lên định đẩy đầu Yoona ra nhưng đã bị cô ấy nhanh hơn nắm lấy cổ tay mình ngăn lại, khuôn mặt chờ đợi câu trả lời của người đối diện: "Đừng có tùy tiện đẩy tôi ra nữa, tôi là ân nhân của cô đó."
"Tôi vẫn còn mệt, tôi muốn nghỉ ngơi."
Yoona chớp nhẹ mắt nhìn vào đôi môi hơi sưng đỏ của Yuri đánh giá, có chút không vui lên tiếng: "Đã mệt thì đừng vận động quá sức, không tốt cho vết thương đâu."
Nói xong, Yoona tiến tới cắn mạnh lên môi Yuri làm nó tứa máu, nhìn ánh mắt không cam nhưng vẫn cố nhẫn nhịn của Yuri, Yoona hài lòng quét lưỡi liếm nhẹ môi mình, để vị nồng của máu trôi qua đầu lưỡi.
"Cái này là trả cho cánh tay bị xướt vì lôi Yuri ra khỏi chiếc xe. Được rồi, cô nghỉ ngơi đi!"
Yuri trầm mặc nhìn Yoona rời khỏi phòng, khẽ thở nhẹ ra. Con người này bản tính không xấu, chỉ tiếc là đã theo nhầm người rồi...
"Đã hơn 1 tuần cô ta chưa rời khỏi nhà, tôi đoán vết thương vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn."
-tên áo đen báo lại tình hình hắn vẫn đang theo dõi, sau khi nhận được chỉ thị mới liền tắt máy rời đi...
"Appa à, tên đó đã rời khỏi rồi!"
-Taeyeon nói qua tai nghe, đôi mắt tập trung theo dõi điểm sáng màu đỏ trên màn hình, vị trí chiếc xe cô đã đặt thiết bị theo dõi.
Yuri đợi thêm một lúc nữa mới khởi động xe chạy theo đuôi chiếc xe, nhìn lên màn hình trước mặt, xe của cô đang cách chiếc xe đó hơn 500m; "Ta biết rồi!"
"Appa đã khỏe hẳn chưa?"
"Khỏe rồi!"
Điểm đỏ trên màn hình đã dừng lại, Yuri đạp ga tăng tốc hơn, khi nhìn thấy chiếc xe đậu trước một ngôi nhà bỏ hoang, Yuri cẩn thận quan sát, sau đó mới bước xuống xe theo sau vào.
Không gian hoàn toàn vắng lặng không một bóng người, Yuri đưa mắt quan sát một lượt, không nghi ngờ gì nữa, đây là một cái bẫy dẫn cố đến.
"Chào Kown Yuri, đã lâu rồi mới gặp lại cô."
-giọng nói từ sau lưng Yuri cất lên, một người đàn ông trung tuổi bước ra, trên khuôn mặt già nua đã bị thời gian tàn phá ánh lên sự thích thú khi đối diện với lão, người trước mặt không hề có chút thay đổi nào.
"Ok Taecyeon"
"Rất vui vì cô còn nhận ra được tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!