Chương 43: (Vô Đề)

01/06/20

Editor: Ji_en

......

Đến cuối cùng, Dịch Thần Hi cảm thấy mình bị dày vò như sắp chết tới nơi. Đàn ông cấm dục lâu, thật đáng sợ mà, đây lại còn là một người đàn ông có thể lực tốt như vậy.

——

Từng ngày trôi qua, Dịch Thần Hi đều ở phụ cận Juba, cô chụp rất nhiều hình ảnh, thể hiện rất rõ nét khung cảnh của Nam Sudan hiện tại, phối hợp ăn ý với Chu Ảnh, đem tin tức gửi về nước.

Thời hạn một năm cũng đã tới, Dịch Thần Hi cảm thấy mình vẫn chưa làm được gì, mà thời gian lại trôi qua hết rồi.

Thời gian Hạ Xuyên ở Nam Sudan bị kéo dài, bởi vì một số lý do đặc biệt, phải kéo dài thêm một năm. Tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng Dịch Thần Hi cũng đồng ý, chỉ cần anh bình an, cô có thể ở lại thêm một năm nữa.

Anh có nói với cô, tuy rằng có chút khái quát, nhưng cô vẫn hiểu cho anh vì đây là công việc của Hạ Xuyên.

Chu Ảnh ở được một năm rưỡi liền về nước, khoảng thời gian làm tình nguyện của cô ấy cũng kết thúc, làm tình nguyện viên nhiều năm như vậy, đi qua rất nhiều nơi, cũng đã nhìn thấu nhân sinh, thế nên phải về nước rồi, giải quyết những chuyện còn lại trong nước

Đến ngày Chu Ảnh sắp rời đi, Dịch Thần Hi không bất ngờ nhưng cảm thấy có chút khó chịu.

Khoảng thời gian trước, bọn họ mới vừa tới đội của Trình Nguyên Phong, hiện tại Chu Ảnh đi rồi, ở nơi này, cũng chỉ còn lại một tình nguyện viên là Dịch Thần Hi.

"Chu Ảnh, mình không nỡ xa cậu."

Chu Ảnh cười, duỗi tay ôm cô:

"Cậu và Hạ Xuyên còn chưa đến nửa năm nữa, tớ chờ hai người các cậu về, đến lúc đó uống rượu mừng nhất định phải gọi cho tớ."

Dịch Thần Hi cong khóe miệng, cười khẽ:

"Yên tâm, đến lúc đó người đầu tiên mình gọi điện chính là cậu."

Được.

Hai người đã cùng nhau trải qua rất nhiều lần thập tử nhất sinh, cho nên tình cảm rất khăng khít. Ở Nam Sudan này, không thể nào bình an mãi mãi, lúc Chu Ảnh và Dịch Thần Hi đi ra ngoài, cũng gặp được không ít chuyện ngoài ý muốn, nhưng mỗi một lần như vậy, Hạ Xuyên đều có thể nhanh chóng tìm được và cứu cô ra.

Nghĩ đến chuyện quá khứ, Dịch Thần Hi nhìn Chu Ảnh cười nói:

"Chúng ta đã cùng nhau trải qua ranh giới sự sống và cái chết."

Chu Ảnh cười không ngừng, vỗ bả vai Dịch Thần Hi nói:

"Sau này tớ không ở đây, lúc cậu đi ra ngoài hỗ trợ nhớ chú ý an toàn, có đôi khi một bức ảnh không bằng tính mạng của bản thân biết chưa?"

Yên tâm đi.

Sau khi Chu Ảnh rời đi, sinh hoạt của Dịch Thần Hi cũng không thay đổi quá lớn, ngoại trừ việc thỉnh thoảng nói chuyện với người ở ngoài, đúng là không có gì khác lắm, cũng may Chu Tinh Vũ bình thường cũng hay tìm Dịch Thần Hi nói chuyện, thế nên thời gian trôi qua quả thực rất nhanh.

Thời gian nháy mắt trôi qua, còn một tháng nữa thôi là tới ngày Dịch Thần Hi và Hạ Xuyên rời khỏi nơi này.

Bên phía Hạ Xuyên không có nhiệm vụ, cũng không có bất kỳ mệnh lệnh mới nào, đương nhiên cũng có những quân nhân khác ở lại bảo vệ nơi này nhưng Hạ Xuyên muốn quay về, anh đã tới đây hai năm, cũng đến lúc nên trở về rồi.

Chu Tinh Vũ và Hạ Xuyên, còn có mười người khác nữa là những quân nhân đã ở lại nơi này hai năm.

Một năm trước có điều lệnh, những người còn lại đều đã trở về, vốn dĩ ban đầu là một năm, chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân đột nhiên xảy ra, khiến cho bọn họ phải ở lại hai năm, khi đội trở về, sẽ có một nhóm quân nhân duy trì hoà bình khác đến, tiếp tục bảo vệ Nam Sudan.

——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!