Ngoại truyện 3: Núi Tiểu Đàm không có đài thiên văn 3.
Trở lại Hải Thị, Thẩm Tông Niên nhanh chóng bước vào giai đoạn huấn luyện người thừa kế với yêu cầu nghiêm khắc hơn.
Di chúc nêu rõ rằng trước khi Thẩm Tông Niên đủ tuổi trưởng thành, toàn bộ tài sản hắn thừa kế và quyền hạn đi kèm sẽ do nhà họ Đàm thay mặt quản lý.
Thẩm Tông Niên rất bận rộn, bọn họ không còn cùng nhau ngắm sao nữa, mà tiếng Đức mà Đàm Hựu Minh từng học suốt một năm bảy tháng cũng đã quên sạch.
Ngược lại, nhóm bạn học năm ấy vẫn còn giữ liên lạc đến tận bây giờ...
Đàm Hựu Minh trò chuyện vài câu với vị đạo diễn nổi tiếng, khóe mắt đọng ý cười. Lúc này, điện thoại vang lên, là Quan Khả Chi gọi đến.
Đàm Hựu Minh cười đáp: "Cậu ấy đang lái xe."
"Ai đi ăn chơi lêu lổng chứ?"
"Mai con về rồi."
Quan Khả Chi nói muốn nấu canh hầm và trà thanh nhiệt cho hắn và Thẩm Tông Niên, Đàm Hựu Minh vội nói: "Khách sáo quá rồi bà Quan, dạo này bà đánh mạt chược vất vả rồi, mấy chuyện này cứ để cô Lan làm là được."
Quan Khả Chi nghe ra ý trêu chọc, bật cười mắng hắn, Đàm Hựu Minh cũng cười theo.
Có lẽ vì tin tức mẹ của người bạn vừa qua đời quá đột ngột khiến lòng hắn thấy nặng nề nên mới trò chuyện bâng quơ với Quan Khả Chi một lúc lâu mới chịu dập máy.
Hắn truyền đạt thánh chỉ của bà Quan đến Thẩm Tông Niên: "Mai về nhà ăn cơm."
"Mẹ tôi nói tổ chức đại thọ của ông nội vào đầu xuân xong thì sẽ tổ chức lễ đính hôn của Joey, chuyện vui nhân đôi."
Đàm Tổ Di là em họ mà Đàm Hựu Minh cưng nhất trong dòng tộc.
"Cậu bảo Mạn Thanh để trống sẵn lịch vào cuối tháng ba đi."
Chung Mạn Thanh là thư ký của Thẩm Tông Niên, nhưng thường ngày lại giải quyết công việc cho cậu chủ Đàm nhiều hơn.
Không rõ Thẩm Tông Niên có đang nghe không, chỉ thấy hắn nhìn về phía trước, tập trung lái xe. Lúc này đã vào khu trung tâm thành phố, pháo hoa đã tan, nhưng khu vực ven sông vẫn còn náo nhiệt.
Đàm Hựu Minh không cần hắn đáp lại, cứ tiếp tục nói một mình: "Quà mừng phải chuẩn bị trước." Hắn đề xuất một số món quà đắt giá, sợ em gái mình bị thiệt thòi.
Dù đây là một cuộc liên hôn thương mại, nhưng tình cảm và sự quan tâm mà người anh dành cho em gái là thật lòng.
"Còn nữa, bà Quan đặt may quần áo mới cho cả hai chúng ta rồi, bảo chúng ta về nhà thử."
Ý nghĩa thế nào thì không cần nói cũng biết, lễ đính hôn của một tiểu thư nhà họ Đàm không chỉ đơn giản là một buổi tiệc đính hôn mà còn là cơ hội để các bậc phụ huynh giới thiệu con cái với nhau, tạo điều kiện cho những mối quan hệ mới nảy nở.
Thẩm Tông Niên đánh lái, phát hiện tốc độ của nhà họ Đàm còn nhanh hơn hắn tưởng.
Đàm Hựu Minh ghé sát người qua chỗ hắn để lấy thuốc, lười biếng "chậc" một tiếng: "Lại giả câm cái gì đấy?"
"Đừng chắn tầm nhìn." Thẩm Tông Niên gạt hắn ra, nói ngắn gọn: "Giữa tháng phải bay sang Rotterdam, tôi bảo Chung Mạn Thanh gửi toàn bộ danh mục đấu giá tháng này cho cậu, cậu chọn đi."
Đàm Hựu Minh nghĩ đến chuyện bên chi nhánh nước ngoài, chậm rãi nói: "Cũng đâu gấp đến mức ấy, chuyện trọng đại của công chúa nhỏ, hai ông anh đều không có mặt thì chẳng ra làm sao."
Thẩm Tông Niên hơi khựng lại, cảm thấy có lẽ mình chưa nói rõ ràng: "Gặp Felipe không cần đến hai người, lúc đó quà mừng cậu cứ gửi cùng tôi là được."
Lần này đến lượt Đàm Hựu Minh hơi ngẩn ra, phản ứng đầu tiên của hắn thậm chí không phải là lo lắng lỡ mất lễ đính hôn của em gái, mà chỉ thong thả châm thuốc, hỏi: "Ý cậu là gì?"
Thẩm Tông Niên đạp ga, dứt khoát quyết định: "Tôi đi gặp Felipe, cậu ở lại tham dự lễ đính hôn."
Mãi đến lúc này, Đàm Hựu Minh vẫn chưa tức giận, hắn chỉ yên lặng một chút, tay cầm điếu thuốc đặt lên cửa kính xe, cất giọng bình thản: "Vậy tôi dự tiệc đính hôn xong rồi bay qua cũng được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!