Chương 49: Triệu Thanh Các, tôi muốn đi

Họ đến nhà hàng muộn hơn vài chiếc xe phía trước, nhưng Trần Vãn đã sắp xếp người tiếp đón từ trước, những người khác đã ngồi vào chỗ trong phòng riêng, còn vị trí chủ tọa vẫn để trống, dành cho Triệu Thanh Các.

Trần Vãn bước về phía chỗ ngồi của Trác Trí Hiên, nhưng lại phát hiện Triệu Thanh Các đi ngang qua ghế chủ tọa, đi phía sau cậu.

"?"

Triệu Thanh Các che miệng khẽ ho hai tiếng, hơi hất cằm về phía ghế chủ tọa, nói ngắn gọn: "Máy lạnh."

Ghế chủ tọa nằm ngay đối diện máy lạnh, gió rất mạnh, Triệu Thanh Các vừa khỏi cảm, không thích hợp để bị gió thổi thẳng vào người.

Nhưng Trần Vãn cảm thấy vị trí bên cạnh mình cũng có gió lớn, liền chủ động nhường một chỗ bên cạnh: "Anh Triệu, anh ngồi đây đi, tôi ngồi bên này."

Triệu Thanh Các nhìn vị trí mà hai người họ vừa đổi. Ban đầu, bên cạnh anh là Trần Vãn, phía bên kia là Tần Triệu Đình, anh ngồi giữa.

Bây giờ, Trần Vãn lại ngồi giữa anh và Tần Triệu Đình.

"..."

Triệu Thanh Các không nói gì, ngồi xuống theo lời cậu. Trác Trí Hiên ngồi bên cạnh còn chào anh một tiếng, Triệu Thanh Các chậm rãi quay đầu nhìn hắn, hờ hững đáp: "Ừ."

"..." Trác Trí Hiên lại bắt đầu cảm thấy anh lạnh lùng.

Tần Triệu Đình ngồi gần cửa, quản lý mang thực đơn vào, hắn đưa cho Trần Vãn, ý muốn cùng chọn món.

Nhưng dường như Trần Vãn không nhận ra ý định của hắn, chỉ nhận lấy thực đơn, nói "Cảm ơn" rồi quay sang phía Triệu Thanh Các.

"..."

Nhà hàng này là do Trần Vãn chọn, món ăn ở đây chắc chắn có nhiều món mà Triệu Thanh Các thích. Những món cơ bản cậu đã chọn sẵn, cũng cân nhắc đến khẩu vị của từng vị khách. Quản lý mang thực đơn đến để mọi người có thể gọi thêm món riêng.

Trần Vãn mở cuốn thực đơn dày đặt trước mặt Triệu Thanh Các: "Anh Triệu, anh muốn ăn gì không?"

Triệu Thanh Các khẽ nhướng mày, nhìn cậu, nghiêng đầu nói: "Cậu hỏi lại đi, tôi sẽ trả lời."

Trần Vãn ngẩn ra một lúc rồi hiểu ra, bất đắc dĩ mà bật cười: "Ở đây đông người quá, không tiện đâu."

Triệu Thanh Các nói: "Tên là để gọi mà."

"..." Trần Vãn đầu hàng, "Vậy anh cũng phải cho tôi chút thời gian để quen đã chứ."

Triệu Thanh Các nghĩ một lúc rồi nói: "Được."

Thực đơn của nhà hàng lớn rất dày, dựng lên gần như che mất hai khuôn mặt, Đàm Hựu Minh ngồi đối diện lên tiếng: "Hai người chọn xong chưa?" Hắn chơi bóng cả buổi trời, sắp đói chết rồi.

Triệu Thanh Các ngẩng đầu nói: "Trên điện thoại cũng có, cậu tự xem đi."

"..."

Đàm Hựu Minh đành phải lấy điện thoại từ trong túi của Thẩm Tông Niên ra.

Triệu Thanh Các nhìn hồi lâu, cân nhắc kỹ lưỡng rồi chỉ thêm một món cá hấp tàu xì.

Thực ra, so với những món sơn hào hải vị cầu kỳ, khẩu vị của anh thiên về những món ăn gia đình đơn giản, có lẽ vì từ nhỏ anh đã không có quá nhiều cơ hội để thưởng thức những món đó.

Khi thấy món tráng miệng anh chọn là bánh bột hấp, Trần Vãn hơi ngạc nhiên: "Anh gọi nhầm à?"

"Không," Triệu Thanh Các nhìn cậu, nói: "Có lẽ lúc đó tôi không biết mình thích."

Dù không ngồi ở vị trí chủ tọa, Triệu Thanh Các vẫn là trung tâm của cuộc trò chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!